Trước hết em xin cám ơn các anh chị đã dùng "tình thương" để kéo em đi Họp Mặt Vùng cuối tuần vừa qua. Em phải nói, sau ba ngày gần gũi với các anh chị và tất cả mọi người trong CLC, em đã có một lối nhìn khác về "tình yêu". Nói rõ hơn, em đã nhận ra một điều, tình yêu bao la hơn đại dương. Nếu phải so sánh, có lẽ em phải so tình yêu với không gian, vì từ tạo thiên lập địa đến giờ, theo các nhà khoa học gia, không gian mỗi ngày một lớn hơn và sẽ không bao giờ ngừng bành trướng, như khả năng yêu thuơng của loài người mà Chúa đã ban cho chúng ta, nếu chúng ta biết yêu nhau theo tinh thần Magis.
Sau buổi ăn tối, hôm thứ Bẩy, anh Long hỏi em: "Cảnh có viết lách bao giờ chưa, muốn thử viết một bài cho ĐH online không?" Em trả lời anh là kinh nghiệm viết văn của em rất hạn hẹp, cha sinh mẹ đẻ đến giờ, vốn liếng viết lách của em không ngoài những....bức thư tình [Kể cả vài bức chưa gửi, và sẽ không bao giờ gửi :-) ]. Vì thế, lúc đó em đã từ chối. Nhưng sáng nay, sau khi cầu nguyện, em có một ý kiến về việc này:
Sau đây là bài đầu tiên, nóng hổi, mới ra lò.......
+ + +
Yêu theo kiểu MAGIS
Có lẽ món quà quý giá nhất mà Thiên Chúa ban tặng cho loài người là khả năng yêu thuơng vô bờ bến. Nhưng vì không ai giống ai nên mỗi người yêu một kiểu khác nhau.
Trong văn chương cũng vậy, mỗi nhà thơ đều cho “yêu” một định nghĩa riêng, dựa theo kinh nghiệm cá nhân của mình.
Yêu với Xuân Diệu là một cái gì ngây ngô, lãng mạn nhất:
Làm sao cắt nghĩa được tình yêu
Có nghĩa gì đâu một buổi chiều
Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt
Bằng mây nhè nhẹ gió hiu hiu
Còn Nguyễn Bính thì yêu hơi ...vị kỷ:
Tôi muốn cô đừng nghĩ tới ai,
Đừng hôn dù thấy bó hoa tươi,
Đừng ôm gối chiếc đêm nay ngủ,
Đừng tắm chiều nay biển lắm người.
Nguyên Sa yêu nhẹ nhàng, khoa học hơn, yêu với ông là:
….Hai phần gió thổi một phần mây.
Theo tôi, Bùi Giáng có lẽ là người biết yêu nhất trong những nhà thơ:
Xin yêu mãi yêu và yêu nhau mãi
Trần gian ôi ! cánh bướm cánh chuồn chuồn
Con kiến bé cùng hoa hoang cỏ dại
Con vi trùng cùng sâu bọ cũng yêu luôn
Hồi còn trẻ, tôi cũng bắt chước mấy ông thì sĩ này, thử cắt nghĩa tình yêu:
Tình yêu.....như một sợi giây thung
Có lúc phải căng có lúc chùng
Cột mà chặt quá e bị đứt
Lỏng lẻo lơi là lại hay bung
Tình yêu như....một giấc chiêm bao
Không biết nó đi, đến lúc nào
Đuổi thì nó chạy nhanh hơn ngựa
Cứ để tự nhiên nó sẽ vào
Tình yêu như....một đóa hoa tươi
Mang hương mang sắc đến cho đời
Tuy đẹp nhưng khi hoa nở rộ
Là bắt đầu tàn đó ai ơi!
Tình yêu như....một cục than hồng
Hễ đổ nước vào, lửa đi đong
Táy máy sờ vô là bị phỏng
Biết dùng thì ấm những đêm Đông
Với tôi....tình đã vội sang sông
Nhưng mỗi Thu sang vẫn chạnh lòng
Yêu thì cũng vậy, không còn nóng
Từ độ người ta đã có chồng......
Vâng! Tôi đã nghĩ, không bao giờ tôi có thể “yêu như yêu lần đầu” được nữa, cho tới khi tôi gặp…vợ tôi. Có thể nói, tôi rất tự hào về tình yêu của tôi dành cho bà xã: Yêu như mình yêu vợ là nhất rồi, không thể nào yêu hơn được nữa…..Vì thế trước khi đi dự HMVĐB, tôi đã nói đùa với nhà tôi: Anh đi gia nhập Hội Mê Vợ Đặc Biệt, nếu họ có thi, anh sẽ cố chiếm giải nhất về cho em!
Nhưng thú thật, sau ba ngày gần gũi với các anh chị em ĐH, chứng kiến những chân tình các anh chị và nhất là các thanh thiếu niên trong đại gia đình Đồng Hành đã cho nhau, cùng lắng nghe những lời giáo huấn của cha Hùng, anh Liêm, và anh Long, tôi mới nhận thấy mình đã lầm! 55 tuổi đầu, tôi mới vừa học thêm được một kiểu yêu mới. Yêu theo kiểu Magis!
Hơi trễ, nhưng có còn hơn không…….
(còn tiếp)
Bùi Sỹ Cảnh
No comments:
Post a Comment