Showing posts with label HMVDB-2010. Show all posts
Showing posts with label HMVDB-2010. Show all posts

Monday, October 25, 2010

HMV-ĐB - Reflection (Day 1)

Dear family,

It is hard to believe that it has been a week since our Regional Assembly. I used the term assembly on purpose to denote the importance of this year's gathering. I wanted to share while I was still at Streamside, but it was not possible so better late than never.

For me, the journey to our regional assembly started well before Oct. 15. You can say that I was looking forward to "coming home" as soon as the S.E.E.D. retreat ended. I was invited to participate on many of the conference calls leading up the assembly. On most of those calls, I was totally lost and was not able to contribute much other than silent prayers and the spiritual embrace of everyone toiling to come up with a program for everyone. The sheer number of tracks was overwhelming. There were the adult program, the YaYA and teen track, the pre-teen track and the children track. I worried and I prayed. I worried because I am not sure whether we have bitten off more than we can chew with that many tracks given our limited resources. I shared my concern, but mostly I brought it into prayer, loving our brothers and sisters who were toiling away tirelessly preparing the program. I, on the other hand, were helpless, as the main idea of the theme still eluded me. Just about a week before the assembly, the meaning of the theme slowly made sense to me. I learnt much on those calls; not only of the theme, Magis, but of the unconditional love that các anh chị trong ban phục vụ has for our region and for each and everyone of us.
HMV was one of those activities that we looked forward to each year, not only for me, but because it presented an excellent opportunity for our family, children to experience the community but it almost did not happened. The economic situation impacted our family and I am sure it impact many other family as well. Despite our best effort in planning a year in advance setting aside some money for the various Đồng Hành event, last minutes and unexpected expenses were destined to affect our plan to attend HMV as a family. But as recently, I have learned to embraced desolation, not because I am gluten for punishment, but I recognized that it is an opportunity for me to deepen my conversation and relationship with God. I told God that it was really unfair that all our planning was for not. God just asked me, "Do you trust in me?" To which I replied, I place my trust in You but this really suck. You give us wisdom to plan ahead but then you bring the house crashing down on us at the last minute, how were we going to make it to HMV? I experienced such desolation for a few weeks all the while God kept asking whether I trust in Him. It was not until in my prayer that once again, I revisited my salvation history did I recognized that God was demanding my absolute trust. As long as I still place my trust elsewhere, God can't take care of me. Once more, I had to humble myself and place my absolute trust in God. I remembered it was a clear as day the moment I whole hearted commit ourselves into God's hand and trust in His providence; It was early Sunday morning when I received a phone call that was to make the "coming home" trip possible.

After a few days of rain, Friday started out full of promise. The sky was clear and the temperature was warm (relatively), nothing like the weather forecast was calling for. Everyone was calling everyone to see when each are leaving. The anticipation bring me much joy. I have always enjoy long road trip, but I dreaded the drive but anticipation and the longing to see everyone made the drive more bearable. After the long drive, we finally pulled into Streamside Retreat and Camp Center around 5pm just as the weather was deteriorating and fast; We arrived later than what I had hope but still earlier than các anh chị khác who are still on route. I helped out where and whenever I can. Meeting and greeting old faces as well as new faces. There were new faces from Nhóm Tình Thuong. There were many familiar faces from S.E.E.D. as well even though this would be a first HMV for many. I was delighted to see "anh" Hoạt and anh chị Linh Oanh again. In some way, they were instrumental during the first few years of my donghanh involvement. They were like my big brothers and sister.

It was definitely not the first time that we came home to HMV, but I sensed that this was something very special. This was the first HMV after the DHDH2008, at which I was able to witness the new structure of donghanh. At DHDH 2008 was the first time that I became aware and felt empowered of the new assembly structure and I was excited that the structure had finally be here in Dong Bac. I don't know whether everyone was excited as me. I recognized its important and started to feel desolated for các anh chị who because of their commitment to the various track will not be able to fully immersed in this new structure, so I prayed. I prayed not change anything but to embrace các anh chị đó in my heart during the weekend. I prayed so that I can help bring home to our local community a sense of empowerment that this new structure will provide. I prayed also that I be humbled and let go of my idea of a perfect HMV would be so that I can embrace the power of the Holy Spirit working among us, whatever the format. I received a lot of graces during the opening mass as well. From the helter skelter preparation of the mass, I received consolation that everyone was gathering to give thanks. When Cha Hùng raised the "chén cơm" that we used in place of a proper chalice, in that instance I felt God's presence. Despite our inadequacy, God choose to be there with us. I felt at peace.

Taize was a wonderful event to start the HMV and to end the first day. My oldest daughter wanted to attended. In all honesty, I thought she would not like it. I was wrong. I was so moved when I glanced over and in the dimly lit room, I saw that she was totally "into" it. Her eyes were closed and to my amazement she was chanting the chant or humming along. A sense of peace just washed over me. I wanted her to experience the mystical God and to deepen her relationship and I saw and felt it during those moments. Thank you cô Châu.
End of day 1....

Khánh
(Hy Vọng)

Saturday, October 23, 2010

Nhìn lại HMV-ĐB 2010 (updated)

Bạn thân mến,

Tôi muốn ghi lại đây một vài cảm nghĩ và một vài suy tư khi nhớ lại cái logo trên chiếc áo sweatshirt năm nay ... những bước chân dẫn đi đến một điểm hẹn, một mục đích.

1. Streamside

Vùng núi Pocono là một thắng cảnh tuyệt đẹp của Pennsylvania. Ở một vài đoạn đường dọc theo xa lộ 80 tôi tình cờ như thấy mình lạc vào chốn thần tiên. Một bên dốc núi lên thoai thoải, phía bên kia thung lũng trải dài đến chân trời, nắng chiều đổ rộn ràng trên rừng lá thu vàng óng ánh. Xa xa vài cụm nhà quây quần gần bên những hồ nước bàng bạc. Pocono tuyệt đẹp vào thu.

Lâu lắm tôi mới có dịp đi xa thành phố để có thể thưởng thức những tuyệt tác của thiên nhiên, cũng như lâu lắm tôi mới có dịp bước ra khỏi những bận tâm lo lắng hằng ngày để có dịp nghỉ ngơi và sống tình bạn thân thiết với những người cùng đeo đuổi một lối sống tâm linh với mình. Tôi chợt cảm thấy rộn rã trong lòng vì chẳng còn bao lâu nữa, khoảng một tiếng đồng hồ chúng tôi sẽ đến nơi Họp Mặt Vùng năm nay.

Streamside là một camp cỡ trung bình, gồm một số cabin nằm rải rác, có sức chứa khoảng hơn 200 người. Ở đây chúng tôi được gần gũi hơn với thiên nhiên, với rừng cây, suối nước nhưng không còn được những tiện nghi xa xỉ của M.I.C. (Mary Immaculate Center) mà chúng tôi coi như "home" cả chục năm qua. Ở M.I.C. mỗi người có phòng riêng, khu vực nhà tắm rộng rãi tiện nghi, không ai phải chờ đợi, phòng ăn rộng và thoáng, nhà nguyện trang nghiêm, các phòng họp dư thừa.

Ở Streamside, chúng tôi không còn những tiện nghi đó nữa. Đối với những người ngoài 60 như tôi, leo lên leo xuống những giường tầng là một việc làm cần nhiều cố gắng hơn. Tuy nhiên nằm ở tầng giường trên, cách trần nhà khoảng hơn một với tay cho tôi những cảm giác thú vị khi nhớ lại những thời đã qua cũng đã từng leo lên những cái giường sắt nhà binh hai tầng trong thời học sinh hoặc đời lính. Đêm về trong căn phòng 8, 9 người, tiếng "hòa ca" vui như những tiếng ì ộp ngoài thiên nhiên, bên cạnh ao hồ, đồng ruộng. Tiếng hòa ca run rẩy lúc trầm lúc bổng như biến chuyển theo một bố cục của một bản nhạc đại hòa tấu, lúc mạnh lúc nhẹ, lúc rộn ràng lúc thanh thản ... Sáng sáng chúng tôi "check-in" với nhau xem bè nào mở "volume" mạnh nhất hoặc tiếng rung nào réo rắt nhất đêm qua ... Một kỷ niệm thật khó quên.

2. Sự hiện diện

Năm nay có hơn 50 em trong lứa tuổi YaYA. Họ rủ nhau ghi tên trước sự ngạc nhiên của ban tổ chức. Đây là một con số đáng khích lệ mặc dù Đông Bắc chưa thực sự có một nhóm YaYA với một "identity" Đồng Hành thật rõ ràng.

Động lực nào thúc đẩy họ rủ nhau đến? Nếu đã có câu trả lời thì có lẽ câu hỏi tiếp theo sẽ là: Vậy chúng ta cần làm gì? có thể làm những gì?


Phục vụ các em trong lứa tuổi YaYA là một ministry quan trọng, nó sẽ đem đến sức sống mới và liên tục cho Đồng Hành. Nhiều lần chúng ta đã nói với nhau, các em YaYA không chỉ là tương lai, nhưng họ phải là hiện tại của Đồng Hành. Vì thế ministry này không thể chỉ đặt trên vai một vài người để họ ưu tư, nhưng phải là ưu tư lo lắng của tất cả các nhóm, của tất cả mọi người trong mọi nhóm. Chúng ta có bao nhiêu em trong lứa tuổi này trong tất cả các nhóm? Trong câu chuyện với anh Linh và chị Oanh nơi một buổi ăn trưa, tôi nghe thấy những thao thức những băn khoăn của anh chị cho những em trong lứa tuổi này, trong đó có con em của anh chị; những khó khăn để duy trì một nhóm.

Tất cả cần phải bắt đầu từ những mơ ước, từ những thao thức ngay từ trong mỗi nhóm, rồi đem những mơ ước này đến Họp Mặt Vùng để cùng chung nhau biến những mơ ước thành sự thật. Khi những ước mơ đó trở nên thôi thúc, động lực đến với Họp Mặt Vùng, để hiện diện nơi HMV trở nên mãnh liệt hơn.

Sự hiện diện tự nó đã nói lên rất nhiều.


Có một vài anh chị có các cháu bé trong nhóm SEED, mặc dù đã tốn kém khá nhiều cho các cháu đến dự khóa họp mặt riêng của các bé hai tháng trước đây, vì sự háo hức của con cái, đã phải bấm bụng hy sinh những chi tiêu khác để cho các con đi dự Họp Mặt Vùng của “người lớn” để chúng có dịp gặp bạn một lần nữa. Phải chăng trong khi chiều con cái, họ cũng đang có một mơ ước sâu xa cho con cái của mình?

3. Cái nhìn về formation

Step into the flow and then I let it go
I open my mind, my heart, and my soul
I surrender, I surrender
I surrender, I open my mind, my heart, and my soul

Những lời hát, với những cử điệu đem đến không ít những cảm xúc, những tâm tình dâng hiến trong lòng nhiều người trong buổi Kinh Sáng hôm Chúa Nhật.

Thiên Chúa là dòng nước để tôi bước vào và được Ngài dẫn đi. Tôi cần biết mở lòng, từ bỏ mọi sự, mọi chống cự, mọi ý riêng …

Đồng Hành là dòng nước đem đến hội ngộ bao la hơn là chính Giáo Hôi của Thiên Chúa. Đồng Hành là một ơn gọi, bước vào dòng nước này tôi khám phá ra chính ơn gọi Chúa dành cho tôi.

Bước vào dòng nước này các anh chị Nhóm Tình Thương nhận thức mình bắt đầu bước vào một hành trình mới. Bước vào dòng nước này các bạn đang chuẩn bị cho việc tuyên hứa cảm nhận thấy mình đang mở lòng cho Chúa để Ngài biến đổi, để yêu thương hơn cộng đoàn mà các anh chị đã chấp nhận.

Họp Mặt Vùng không chỉ là một dịp để nối kết cộng đoàn, không chỉ là dịp để “trở về nhà” nhưng luôn luôn là một dịp để xây dựng cộng đoàn, để giúp việc “formation”.
Qua hai sinh hoạt nổi bật là bầu cử và tuyên hứa, cộng đoàn thêm ý thức rõ hơn lối sống Đồng Hành, cách chúng ta tiến hành (our way of proceeding). Cách chúng ta nhận lãnh một sứ vụ, cách chúng ta nâng đỡ (empower) nhau. Thế nào là một cộng đoàn nhận định (a discerning community)

Nơi Họp Mặt Vùng chúng ta nhận ra rõ hơn mình là ai.

+ + +

Một vài gợi ý để chúng ta cùng làm evaluation và sharing of graces - là phần thứ tư của DSSE (Discerning, Sending, Support, Evaluation).

  • Hình ảnh dòng nước trong Kinh Sáng đã mở lòng tôi như thế nào? Giúp nhóm của tôi ý thức điều gì?
  • Nhóm của tôi có những ước mơ gì cho chính nhóm của mình chăng?
  • Nhóm của tôi có những ước mơ gì cho các ministries của Vùng? gồm YaYA, Thăng Tiến Đời Sống Hôn Nhân, Thao Luyện Nhẹ Nhàng, SEED, Ban Huấn Luyện.
  • Nhóm của tôi đã tham gia Họp Mặt Vùng như thế nào? Động lực nào thúc đẩy chúng tôi đến?
  • Nhóm của tôi đã tham gia việc bầu cử như thế nào? Trong tinh thần nhận định và cầu nguyện?
  • Nhóm của tôi có suy nghĩ gì về việc tuyên hứa?

Vũ Tiến Long
trong Ban HL

Thursday, October 21, 2010

Yêu theo kiểu MAGIS (2)

Magis là hơn, nhưng hơn làm sao? Hơn như thế nào? Nếu “gú-gồ” chữ Magis, tự điển online Wikipedia đã giải thích như sau:
Magis (pronounced "màh-gis") is a Jesuit phrase that means "the more." It is taken from Ad majorem Dei gloriam, a Latin phrase meaning "for the greater glory of God." Magis refers to the philosophy of doing more, for Christ, and therefore for others. It is an expression of an aspiration and inspiration. It relates to forming the ideal society centered around Jesus Christ.
The roots of the phrase are ascribed to St. Ignatius' exercise of doing more for God. He would encourage people around him during his time by asking: "What have I done for God? What am I doing for God? and What MORE can I do for Him?"
Còn theo hàng chữ không đánh dấu, in trên mặt sau của những sweatshirts Magis 2010, Magis có thể là: “Yêu, Thường Hôn”, hay “Yêu, Thường Hờn” …..Nhưng có lẽ “Yêu Thuơng HƠN” là đúng nhất.

Xin hãy lắng nghe chị Loan, trong nhóm Tình Thuơng, chia sẻ vài cảm nghĩ của chị về Magis:

- Tối thứ Sáu, nhìn các em bé nhỏ xíu trong tay mẹ, các em bé lớn hơn, nửa được dắt đi, nửa bị kéo lê như những va-li hành lý, những em teenagers lăng xăng, ríu rít, rồi đến các anh, các chị có tuổi, co ro trong chiếc áo choàng để chống lại những cơn gió lanh. Có nhiều anh chị đi như chạy để đón những người mới đến, rồi khệ nệ khiêng giùm hành lý, và ân cần mời từng người vào dùng cơm tối…..Tất cả những hình ảnh này đi vào lòng tôi trong âm thầm và suy tư.

- Thánh lễ khai mạc, không đông lắm, vì còn nhiều người chưa đến kịp. Tôi ngồi phía sau để có có thể nhìn rõ tất cả: Người lớn tuổi như tôi, những cặp vợ chồng trẻ với những đứa con thơ quấn quýt bên chân, các em vị thành niên, ngay cả những em bé còn nằm trên tay mẹ, hình như mọi người đều quên đi cái mệt của chuyến đi xa, cùng một lòng, một ý sốt sắng dâng thánh lễ. Tất cả đã đi vào lòng tôi trong âm thầm và suy tư.

- Sáng thứ Bẩy, cầu nguyện bằng những động tác thể dục với cha Hùng làm tôi chạnh nghĩ đến những người tàn tật, tôi đã xúc động rất nhiều, và thầm cảm tạ những hồng ân Chúa đã ban cho tôi….

- Đến buổi hội thảo, bầu trưởng và phó vùng, những chia sẻ, những lo âu, pha trộn ít nhiều sợ hãi của những người đang sửa soạn dấn thân thi hành sứ mệnh Chúa, mặc dù đang bị thử thách bởi những khó khăn trong cuộc sống, họ đã vì một lý tưởng, một tình yêu, cùng nắm tay nhau đồng hành trên đường tìm về nhà Cha…..Tất cả đã đi vào lòng tôi trong âm thầm và suy tư.

- Tối thứ Bẩy, thánh lễ tuyên hứa thật cảm động. Nhóm TT, các anh chị khấn trọn, khấn tạm, lần lượt dâng lên Chúa những lời hứa thiết tha, lòng tôi chợt mềm đi từ giây phút đó. Trái tim tôi đập mạnh trong lồng ngực, hình như tim tôi đang lớn hơn, và đang mở rộng để đón nhận một tình yêu mới, tôi chỉ muốn chạy lại, ôm chặt lấy từng người để chia sẻ những hạnh phúc dịu dàng, êm ái mà tôi vừa nhận được.

- Nghe mọi người hát bài Happy Birthday, tôi cảm thấy như vừa mới được ra đời trong tiếng gọi tình yêu, một tình yêu bao la, sâu lắng. không cầm được nước mắt, tôi để những giọt lệ vui lăn dài trên má. Đưa chiếc khăn choàng lau khô đôi mắt, tôi say sưa nghe những tâm tình, những chia sẻ của các thanh thiếu niên mà thuơng cảm cho những người, tuy còn trẻ tuổi nhưng đã biết cố gắng tránh xa nhịp sống hỗn độn hiện đại để tập tễnh đi theo một lý tưởng một tình yêu chân chính. Tất cả những suy tư này đã âm thầm đi vào lòng tôi.

- Chúa Nhật, nhìn những tâm tình hồn nhiên của Bửu được diễn tả bằng những động tác như nối kết trái tim và linh hồn, lòng tôi lâng lâng một niềm cảm tạ.

- Rồi thánh lễ ngoài trời, giữa rừng cây đang thay lá, có nắng Thu trong vắt, giữa những chiếc lá vàng rơi, bay lác đác trong gió, chén thánh trong tay cha Hùng dâng lên cao, nối liền Trời với Đất….Trong giây phút linh thiêng ấy, tôi tự hỏi lòng, sao tôi lại được diễm phúc này, sao tôi được ở đây chứng kiến và lãnh nhận chính mình, máu thánh CHA và hiệp nhất với người? Không ngôn từ nào có thể diễn tả được cảm xúc của tôi trong giây phút đó.

- Những gì đã đi vào lòng tôi trong suốt ba ngày cuối tuần vừa qua chợt bùng lên mãnh liệt, tôi ngồi đây, mặc cho lòng mình trải dài trên giấy …..Thì ra, đây là một mời gọi của Chúa dành riêng cho tôi, như khi xưa Chúa đã gọi các tông đồ: Hãy đến mà xem, và các ông đã đến và đã ở lại với người.

- Các ngài đã bắt gặp Tình Yêu Magis. Cũng như tôi, đã đến, đã chứng kiến, và giờ đây, tình thuơng Magis đang tràn ngập hồn tôi.

+ + +

Bùi Sỹ Cảnh

Wednesday, October 20, 2010

Dư âm của buổi HMV Đông Bắc

Tối hôm Chúa Nhật, về tới nhà thật trễ, người đã mệt nhoài, nhưng không hiểu sao lòng tôi vẫn còn cảm thấy vui và vô cùng hạnh phúc……Dư âm ngọt ngào của những giây phút họp mặt ở PA vẫn còn như vang vọng đâu đây.

"...Open my eyes Lord, help me to see your face,
Open my ears Lord, help me to hear your voice,
Open my heart Lord, help me to love like you,
Open my voice Lord, help me to sing your song..."

Tạ ơn Thiên Chúa đã cho anh chị em nhóm TT có được những giây phút tuyệt vời bên nhau, gần gũi, chia sẻ cùng tất cả anh chị em kết nghĩa của đại gia đình Đồng Hành, những người bạn mới mà Thiên Chúa đã gởi đến cho chúng con trong ba ngày cuối tuần vừa qua.

Xin được cám ơn nụ cười đầy thiện cảm của chị Châu Hoàn, cũng như sự đón tiếp ân cần của các anh chị em trong ban tiếp tân. Từ buổi đầu check-in nơi trung tâm Streamside, lòng hiếu khách và sự tiếp đãi nồng hậu của các anh chị đã làm trọn vẹn ý nghĩa cho câu slogan “WE ARE HOME” của Đồng Hành.

Cái lạnh buốt xương của một buổi chiều vào Thu và cuộc hành trình dài hơn năm tiếng đã làm cho bát súp nóng và đĩa cơm gà kho gừng thuần túy VN càng thêm thơm ngon hơn bội phần. Xin cám ơn anh chị Uông đã sưởi ấm và xoa dịu cơn đói cồn cào của mọi người bằng một bữa cơm chiều đậm tình đồng hương và Đồng Hành.

Vô cùng cảm kích trước nhiệt tình sốt sắng của anh Hoàng trong BTC, đã theo dõi và liên lạc bằng điện thoại để chỉ đường cho chiếc xe cuối cùng của nhóm TT đã bị lạc trong đêm thứ Sáu đến nơi được bình an.

Chúng con xin cám ơn cha Hùng với những lời giảng dạy sâu sắc để hướng dẫn chúng con tìm hiểu thế nào là yêu thuơng theo tinh thần “Magis”

Nhớ lại đêm “TAIZE”…..Trong bầu không khí nghiêm trang và lắng đọng, mọi người đã quây quần bên nhau, cùng một lòng hướng về Thiên Chúa…..Trước cây thánh giá đơn sơ, bên ánh lửa lung linh của những ngọn nến trắng, những tiếng nguyện cầu lúc lên bổng, khi xuống trầm theo tiếng đàn thanh thoát, nhẹ nhàng như một làn sương khói mong manh, từ từ dâng cao, đưa hồn người đến gần Thiên Chúa….Ôi, tuyệt diệu thay! Ôi, hạnh phúc thay! Xin cám ơn Bửu, Châu, Kim Sơn, Anh-Vinh, Liêm, và tất cả những anh chị khác đã góp phần đem lại cho mọi người những phút giây cầu nguyện tuyệt vời.

Lời cám ơn này xin gửi đến chị Tuyết cùng BTC Đồng Hành by Night, ban nhạc trẻ YaYA, các anh chị em nhóm Lữ Hành, nhóm V-Formation, và các diễn viến tí hon của nhóm Pre-SEED, với những tiết mục độc đáo, đặc sắc, và thật dễ thuơng đã cho mọi người những nụ cười thoải mái và làm cho đêm Đồng Hành càng thêm vui nhộn.

Cũng xin được gởi lời chúc mừng đến các anh chị tân trưởng và phó ĐHĐB, Anh Hoàng và chị Tuyến, và các anh chị em trong ban huấn luyện vùng. Xin Chúa luôn đồng hành với các anh chị để hướng dẫn và thêm sức mạnh cho các anh chị bây giờ và mãi mãi.

"...Gặp Gỡ Đức Kitô, biến đổi cuộc đời mình
Gặp Gỡ Đức Kitô, đón nhận ơn tái sinh
Gặp Gỡ Đức Kitô, chân thành mình gặp mình
Gặp Gỡ Đức Kitô, nẩy sinh tình đệ huynh…”

Monique Nguyễn

Yêu theo kiểu MAGIS (1)

Thưa các anh chị,

Trước hết em xin cám ơn các anh chị đã dùng "tình thương" để kéo em đi Họp Mặt Vùng cuối tuần vừa qua. Em phải nói, sau ba ngày gần gũi với các anh chị và tất cả mọi người trong CLC, em đã có một lối nhìn khác về "tình yêu". Nói rõ hơn, em đã nhận ra một điều, tình yêu bao la hơn đại dương. Nếu phải so sánh, có lẽ em phải so tình yêu với không gian, vì từ tạo thiên lập địa đến giờ, theo các nhà khoa học gia, không gian mỗi ngày một lớn hơn và sẽ không bao giờ ngừng bành trướng, như khả năng yêu thuơng của loài người mà Chúa đã ban cho chúng ta, nếu chúng ta biết yêu nhau theo tinh thần Magis.

Sau buổi ăn tối, hôm thứ Bẩy, anh Long hỏi em: "Cảnh có viết lách bao giờ chưa, muốn thử viết một bài cho ĐH online không?" Em trả lời anh là kinh nghiệm viết văn của em rất hạn hẹp, cha sinh mẹ đẻ đến giờ, vốn liếng viết lách của em không ngoài những....bức thư tình [Kể cả vài bức chưa gửi, và sẽ không bao giờ gửi :-) ]. Vì thế, lúc đó em đã từ chối. Nhưng sáng nay, sau khi cầu nguyện, em có một ý kiến về việc này:

Nếu ý Chúa muốn, em có thể viết về đề tài tình yêu theo tình thần MAGIS, mà em sẽ gọi nôm na là "Yêu Theo Kiểu Magis". Đây là một loạt bài, mỗi tuần em sẽ viết một bài, về những "Magis Moments" mà em và các anh chị trong nhóm Tình Thuơng đã nhìn thấy trong cuộc sống hằng ngày.

Sau đây là bài đầu tiên, nóng hổi, mới ra lò.......

+ + +

Yêu theo kiểu MAGIS

Có lẽ món quà quý giá nhất mà Thiên Chúa ban tặng cho loài người là khả năng yêu thuơng vô bờ bến. Nhưng vì không ai giống ai nên mỗi người yêu một kiểu khác nhau.

Trong văn chương cũng vậy, mỗi nhà thơ đều cho “yêu” một định nghĩa riêng, dựa theo kinh nghiệm cá nhân của mình.

Yêu với Xuân Diệu là một cái gì ngây ngô, lãng mạn nhất:

Làm sao cắt nghĩa được tình yêu
Có nghĩa gì đâu một buổi chiều
Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt
Bằng mây nhè nhẹ gió hiu hiu

Còn Nguyễn Bính thì yêu hơi ...vị kỷ:

Tôi muốn cô đừng nghĩ tới ai,
Đừng hôn dù thấy bó hoa tươi,
Đừng ôm gối chiếc đêm nay ngủ,
Đừng tắm chiều nay biển lắm người.

Nguyên Sa yêu nhẹ nhàng, khoa học hơn, yêu với ông là:
….Hai phần gió thổi một phần mây.

Theo tôi, Bùi Giáng có lẽ là người biết yêu nhất trong những nhà thơ:

Xin yêu mãi yêu và yêu nhau mãi
Trần gian ôi ! cánh bướm cánh chuồn chuồn
Con kiến bé cùng hoa hoang cỏ dại
Con vi trùng cùng sâu bọ cũng yêu luôn

Hồi còn trẻ, tôi cũng bắt chước mấy ông thì sĩ này, thử cắt nghĩa tình yêu:

Tình yêu.....như một sợi giây thung
Có lúc phải căng có lúc chùng
Cột mà chặt quá e bị đứt
Lỏng lẻo lơi là lại hay bung

Tình yêu như....một giấc chiêm bao
Không biết nó đi, đến lúc nào
Đuổi thì nó chạy nhanh hơn ngựa
Cứ để tự nhiên nó sẽ vào

Tình yêu như....một đóa hoa tươi
Mang hương mang sắc đến cho đời
Tuy đẹp nhưng khi hoa nở rộ
Là bắt đầu tàn đó ai ơi!

Tình yêu như....một cục than hồng
Hễ đổ nước vào, lửa đi đong
Táy máy sờ vô là bị phỏng
Biết dùng thì ấm những đêm Đông

Với tôi....tình đã vội sang sông
Nhưng mỗi Thu sang vẫn chạnh lòng
Yêu thì cũng vậy, không còn nóng
Từ độ người ta đã có chồng......

Vâng! Tôi đã nghĩ, không bao giờ tôi có thể “yêu như yêu lần đầu” được nữa, cho tới khi tôi gặp…vợ tôi. Có thể nói, tôi rất tự hào về tình yêu của tôi dành cho bà xã: Yêu như mình yêu vợ là nhất rồi, không thể nào yêu hơn được nữa…..Vì thế trước khi đi dự HMVĐB, tôi đã nói đùa với nhà tôi: Anh đi gia nhập Hội Mê Vợ Đặc Biệt, nếu họ có thi, anh sẽ cố chiếm giải nhất về cho em!

Nhưng thú thật, sau ba ngày gần gũi với các anh chị em ĐH, chứng kiến những chân tình các anh chị và nhất là các thanh thiếu niên trong đại gia đình Đồng Hành đã cho nhau, cùng lắng nghe những lời giáo huấn của cha Hùng, anh Liêm, và anh Long, tôi mới nhận thấy mình đã lầm! 55 tuổi đầu, tôi mới vừa học thêm được một kiểu yêu mới. Yêu theo kiểu Magis!

Hơi trễ, nhưng có còn hơn không…….

(còn tiếp)

Bùi Sỹ Cảnh

Tuesday, October 19, 2010

Tâm tình từ Brussels nhân dịp HMV Đông Bắc

Em rất cảm động khi nhìn thấy hình ảnh của các cháu nhỏ, các em thanh thiếu niên, các anh chị cùng họp mặt với nhau. Hạnh phúc thay khi nhìn thấy việc Thiên Chúa làm trong khoảng thời gian dài.

Em hy vọng rằng ước mơ của em có ngày sẽ thành hình, và em cũng sẽ có được những tấm hình xinh đẹp gởi đến anh chị. Năm sau là 25 năm mà nhóm Tin Yêu Brussels được ra đời, chúng em đang cầu nguyện để xin Chúa cho chúng em biết làm thế nào mà dìu dắt các con của chúng em vào trong tinh thần của thánh Y Nhã để các con có thể cũng theo những đoạn đường mà chúng em đã được đi qua. Nhìn thấy hình ảnh của các anh chị bên đó, em có rất nhiều hy vọng là Chúa sẽ dìu dắt chúng em đi.

Luân & Trâm
Nhóm Tin Yêu - Brussels

Monday, October 18, 2010

Họp Mặt Vùng Đông Bắc 2010 - video clips


YOU ARE HOLY (PRINCE OF PEACE)
by YaYA Đông Bắc

+ + +


FIXI'N MY EYES ON YOU
by pre-SEED Đông Bắc

Trong khi các em trình diễn, anh Tạo thuộc Nhóm Tình Thương đang mời cộng đoàn thuởng thức bánh mừng sinh nhật của Nhóm.

+ + +


Nhóm LỮ HÀNH ... walk, walk, walk ...

Trong nhóm có anh Hảo ở giữa là nổi nhất và đi đúng nhất! ... walk walk walk ... quack quack quack ...

+ + +


Nhóm VFormation