Sunday, July 31, 2011

Hành Hương theo vết chân I-Nhã: Thư của cha Thành

Các Bạn thương mến,

Hôm nay, mừng lễ Thánh I-nhã, chúng ta nhớ và chúc phúc cho nhau, xin Ngài tiếp tục khuyến khích cả gia đình I-Nhã phục vụ Chúa và giúp đỡ nhau ngày càng tha thiết hơn.

Hôm nay cũng là ngày anh em đang ký Hành Hương Loyola 2012. Thực tế là bên Hoa Kỳ và Canada không chỉ hết chỗ, mà đã có một “waiting list” rồi. Như vậy ban tổ chức cần nhìn lại mục đích Hành Hương, và xem từng trường hợp có nên yêu cầu vài người vui lòng nhường chỗ.

Cuộc Hành Hương “Bước theo vết chân I-nhã” đang biến thành một sinh hoạt của cộng đoàn Đồng Hành CLC và gia đình I-nhã. Mục đích Hành Hương ngay từ đầu là “bước theo vết chân I-nhã” về địa lý và, sâu xa hơn, là sánh bước theo hành trình thiêng liêng của Ngài. Vì lý do đó hai tiêu chuẩn chính là anh chị em:

1. Về phương diện sức khỏe mỗi ngày có thể đi bộ, lên xuống đồi, từ hai đến bốn tiếng đồng hồ, cũng như có thể ngồi xe bus lâu giờ, không bị đau lưng hay say xe.

2. Về phương diện thiêng liêng anh chị em thường xuyên cấm phòng theo phương pháp Linh Thao và thuộc về cộng đoàn Đồng Hành hoặc gia đình I-nhã.

3. Chuyến hành hương chỉ dùng tiếng Việt mà thôi, do đó thành phần tham gia cần khả năng hiểu tiếng Việt thông thạo.

4. Người chưa bao giờ đi, nên có ưu tiên, trừ trường hợp đang cộng tác với ban tổ chức.

Tuy nhiên có trường hợp đặc biệt, chẳng hạn là vợ chồng hay là anh chị em của người hành hương.

Cha cám ơn tất cả anh chị em đang giúp cha tổ chức cuộc Hành Hương, nhất là anh Quang bên Hoa Kỳ và anh Sao bên Âu Châu. Xin Thánh I-nhã cầu bầu cho chúng ta “bước theo v ết chân’ của Ngài. Thân ái,

Cha Thành

Saturday, July 30, 2011

Đông Bắc: A Family portrait


Họp Mặt Vùng Đông Bắc 2011
Dalton, PA

Một cuối tuần đầy ân sủng của Vùng Đông Bắc,
với mọi lứa tuổi từ bà đến cháu, từ 83 tuổi đến 1 tuổi.

---

Thursday, July 28, 2011

SEED: Lyrics to my heart

SEED Retreat in Idyllwild, CA
July 22-24, 2011




Before SEED, I was a little nervous because I thought it would be boring. But, it turns out it was fun. After SEED, I end up loving it and wanting to come back. One challenge was the scavenger hunt. It was difficult, but it was fun. What remains in my heart were the SEED leaders, my friends, team mates, and of course the weekend of SEED.

Love,
Alyssa Mai Tran
11 years old
▪ ▪ ▪

SEED is so special to me. =) It was my first retreat and I didn't think I would like it, but I loved it. The friends I made there will always remain in my heart, <3. In SEED, you learn about God, sing of Him, and in some way, become closer to Him. Before I came, I was like, "No, I don't really want to go. It's not my thing. Why?" After the retreat, I said, "Wow. That was fun...that was reallyfun!...mind-blowing."


For me, the challenge was sharing. I would usually be really kind of nervous and that's I guess the emotional part, but this experience has helped me open up more. :) Another challenge was the scavenger hunt, but that's what makes it fun. The moments of grace for me was when we shared in our little group and reflected before confession. SEED has made me grow closer to God & remember Him more often. Being at SEED made me feel really good and happy. I am really glad I came and will probably go next year. =)

Monica Yen Nguyen
14 years old


Wednesday, July 20, 2011

Khóa SEED Tây Nam

Anh chị em thân mến,

Cuối tuần này sẽ có khóa SEED đầu tiên tại California, được tổ chức tại thành phố Idyllwild. SEED retreat dành cho các em từ 6 đến 13 tuổi. Khóa bắt đầu từ chiều Thứ Sáu 7/22 đến Chúa Nhật 7/24.

Khóa có 61 người tham dự: 6 Hạt Cải retreat leaders, 32 em, 23 cha mẹ. Cha Chí Ngô sẽ đến giúp hòa giải và Thánh Lễ chiều thứ Bảy .

Thay mặt cộng đoàn Đồng Hành-CLC Tây Nam, xin gởi các em Bethany, Diana, Frank, Jeannie, John, và Jon từ nhóm Hạt Cải; cũng như core team phụ huynh: anh Bính, chi Hương, chi Phương Hà, và chị Thanh Dung, ra đi trong lời mời phục vụ qua SEED ministry.

Xin Chúa chúc lành và đổ tràn đầy ân sủng trên cha, các anh chị em, cùng toàn thể mọi người trong khóa.

Thân mến trong Chúa Kitô,
Hoàng Đỗ

ps. Nếu muốn biết thêm về SEED retreat, xin vào website này: http://www.seedne.info/seed/About_S.E.E.D..html

Về giáo dục con cái

Xin giới thiệu bài phỏng vấn về giáo dục con cái trên báo Người Việt:
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/?a=133963&z=196

Sunday, July 17, 2011

Go ahead!

Go ahead! Courage!
In the spiritual life one who does not go forward goes backward.

St. Pio of Pietrelcina (Padre Pio)

Tuesday, July 12, 2011

Pittsburgh: Follow Christ as a Body

CLC-USA Leadership Assembly

“Will you come and follow me If I but call your name? Will you go where you don’t know and never be the same? Will you let my love be shown? Will you let my name be known? Will you let my life be grown in you and you in me?”

Do you, those attended the 4th CLC-USA Leadership Assembly at Gilmary Center, remember the song “The Summons” above? This song was sung during the Friday Mass and again on Sunday Eurcharist. Words in that song touched me so much. I felt like God was talking to me: “Huong, you’re here at the Pittsburgh Leadership Assembly (LA). You’re here even though you don’t know any other CLC-USA communities other than your Dong Hanh community and never be the same.” Yes! The graces of the LA were overwhelming for me (and my husband too). Reflecting back to those 3 days I think we all let God’s love be shown to each other, we all let His name be known through the way we communicated with each other, and We all let His life be grown in us and We in Him.

Two weeks before the Assembly, I felt very desolated because of my lack of knowledge about the CLC Re-structure. I was worried what would happen to our Dong Hanh family in this reorganization process. Thank you God for the discernment and send forth process we had 2 weeks before going to Pitts LA and also all homework documents to read. The preparation helped me open my mind and heart and truly surrender to all that would happen the whole weekend.

I came to the LA with my husband, Ân Mai. This was our first time attending the CLC-USA LA. Both of us were sent by our Dong Hanh Midwest Region. Ân represented the Midwest Formation Team and I represented Midwest Leadership Team. Despite all the business and activities that we both had been involved in the last 4 weekends in a row, we felt called, discerned, and then were sent forth. My eyes were opened wide and each day I gradually felt a little more at ease. My heart filled with love and CLC friendship. “This gathering is beyond human wisdom. CLC exists not by the will of itself but by the grace of God.” I recall Liem’s words on Thursday evening’s welcome which was in the “Note of The Day” by Sophie.

Saturday, July 9, 2011

Beautiful Terrible Cross - Selah



There is a beautiful terrible cross where though you committed no sin
Savior, you suffered the most wicked fate on the cruelest creation of men.

Yet on that beautiful terrible cross you did what only you could,
turning that dark inspired evil of hell into our soul's greatest good.

We see the love that you showed us, we see the life that you lost
We bow in wonder and praise you for the beautiful terrible cross

There on that beautiful terrible cross though darkness was strong on that hill,
you remain soveriegn Lord still in control your perfect plan was fulfilled.

We see the love that you showed us we see the life that you lost
We bow in wonder and praise you for the beautiful terrible cross

We gain the riches of heaven Jesus, you paid the horrible cost
we stand forgiven and praise you for the beautiful terrible cross
For the beautiful terrible cross

In the Cross, in the cross, be my glory ever,
'til my raptured soul shall find, rest beyond the river.
beautiful cross...terrible cross...beautiful cross

Thursday, July 7, 2011

Pittsburgh: God's plan

Hello all,
It was a truly a humbling experience to be there with other members of DongHanh and other communities. It is even more humbly to be called and reminded that I am a representative of DongHanh Family. I experienced many grace-fill moments during the time leading up and during the time at the assembly. I am grateful that God graced me with the gift of being a part of this family. I am grateful for the prayers of those staying behind, the prayers of QHuong on her retreat. I am grateful for the sacrifices of my children, in every way, they were being asked to do their parts so that I was able to participate in the whole discernment. There was one special moment of grace that I want to share in particular. It was during the Governance session.

When we went over our current reality, it struck me that within CLC-USA, there were so many brokenness (brokenness in the regional structure, brokenness in the make up of the NCC, etc). Yet, it was in and thru this brokenness that God has placed DongHanh family. It was that brokenness that had accepted DongHanh, it was that brokenness that have enriched the life of DongHanh and of me. Through all the brokenness, I saw the Holy Spirit was working. I saw how the Holy Spirit help CLC-USA including DongHanh recognized our inadequacy and also the realization/recognition that CLC-USA must change the structure. I also felt alive because of the organic nature of the proposed starting point; I can see the apostolic aspect of the new structure with its sharing of life.

With regard to the restructuring as a whole, I feel really good about it. I am not so naive as to think that the restructuring is easy, without resistance, but I feel that this is God's plan. If it is God's plan, then all I have to do is to trust in God. As we go deeper into the weekend, I feel less fearful and more hopeful. I am ready to do my part, to be free and let God prune what is not healthy. I feel that I am not alone in this, as I sense the same feeling among all the other communities.

What remains with my heart after the weekend is a sense of hope; a sense of serenity among the discerning body; a sense of great anticipation; Most of all, the sense of surrendering and trusting in God's great providence.

Now I am eager to return to our community and to share the fruit of our weekend discernment.

Blessing,
Khánh

Pittsburgh: Lời mời gọi vượt mọi băn khoăn và thách đố

Được nghe nhiều về các sinh hoạt của CLC nhưng đây là lần đầu tiên Ân Hương (AH) có cơ hội đến với CLC USA. Ân Hương về Pittsburgh trong tâm tình của người được SAI ĐI với sự quan tâm, lời cầu nguyện và những nâng đỡ thực tế của BPV và BHL, cũng như của gia đinh ĐHTT, và qua ĐHTT, Ân Hương cũng được cả Cộng Đoàn Đồng Hành sai đi cùng với 12 ACE: Kim Anh, Thanh Dung, Tammy, Yến (Tây Nam), Hoàng, Tuyến, Khánh, Bửu, Mai (Đông Bắc), C Như Liên (Canada), cộng với chị Mộng Hằng, A. Liêm và A. Trung trong Working Group. Ân Hương ra đi không lẻ loi, nhưng với hành trang đầy chặt tình thương và hiệp nhất của gia đình Đồng Hành thân thương! Tình thân thương giữa ACE trong gia đình ĐH vốn đậm đà, thì càng trở nên gần gũi thân mật hơn giữa 15 ACE đại diện ĐH trong những ngày Leadership Assembly (LA) này! Thấy “quen quen” tâm tình “lần đầu gặp nhau nhưng đã thấy thân nhau như tự bao giờ khi AH lần đầu được gặp Mai đến từ Đông Bắc!

Tâm Tình: AH thấy có nhiều tâm tình khác nhau trong lòng:
  • Vui vì được gặp lại người ACE ĐH “trên vùng đất lạ”, được cùng chia xẻ và hiện diện với “chị hai” Mộng Hằng, A. Liêm và A. Trung, là những người vai mang trọng trách cho cả CLC cũng như đã vất vả làm việc trong Working Group từ một năm qua!
  • Điều băn khoăn trong lòng là không biết cơ cấu mới sẽ ảnh hưởng thế nào đến các Nhóm, Vùng và cả CĐ ĐH chúng mình! Nhất là ĐH Canada, va Âu Châu, là những ACE đã thuộc về gia đình ĐH, cùng chia sẻ vui buồn suốt bao nhiêu năm! Mình vẫn còn có nhau hay sẽ “mãi mất nhau trong đời!”. Trong LA này Ân Hương cũng được nghe nhiều ao ước của ACE trong các cộng đoàn CLC là các nhóm kết tụ lại thành một BODY, không phân biệt sắc dân ngôn ngữ… để mọi người có thể nâng đỡ tăng sức cho nhau.
  • Consolation: cả AH và Cộng đoàn ai cũng thật xúc động trong nghi thức bàn giao giữa hai Tân Cựu Trưởng CĐ CLC mà cả hai đều là người anh chi em của gia đình ĐH của mình! Cảm động vì 7 năm trước đây, CLC mở rộng cửa đón mình vào như một người bơ vơ lạc lõng mà chỉ 4 năm sau A Liêm đã được chọn để gánh vác trọng trách phục vụ CLC trong vai trò Trưởng CLC và bây giờ tới lưọt chị MH! Điều đánh động không phải như một vinh dự nơi trần thế, để “một người làm quan cả họ được nhờ”, nhưng ở chỗ chính A. Liêm, C. MH, (và cả CĐ ĐH qua việc sai đi, hỗ trợ và cộng tác) đã rộng lượng xin vâng như Mẹ xưa, để phục vụ những người đã một lần mở rộng vòng tay đó nhận mình. Có phải đúng như Chuá đã minh định không? “Ai làm đầu sẽ là người phục vụ…”Biết bao nhiêu gian khổ, thách đố, hy sinh không chỉ nơi cá nhân mà cả từ chị Anh Vinh và bé Khang, nơi anh Khanh và các cháu nữa! Một tình yêu lớn lao không chỉ có trong lòng nhưng trong hành động!
  • Vui nhộn: nhờ tài khéo và óc tổ chức, Thanh Dung đã móc nối, kêu mời… để LA đã có được một Pittsburgh Bynights với đủ màn ca vũ nhạc kịch “trên cả tuyệt vời”: vừa vui nhộn vừa hòa đồng giữa mọi lứa tuổi, ngôn ngữ, văn hóa. Đặc biệt nhóm “Old Timer” thật vui, cởi mở…

Đến Pittsburgh CLC LA đối với AH cũng như một chuyến trở về nhà ‘’Home Coming” to CLC USA! Từ 2004 qua vòng tay mở rộng và qua ngưỡng cửa CLC USA, ACE trong gia đình ĐH đã được chính thức bước vào lòng Giáo Hội, trở nên một hội đoàn thuộc về GH và được đặt dưới quyền Đức Thánh Cha. Vui và cảm mến là hai tâm tình trong lòng AH khi được gặp và sống với những người ACE CLC mà đa số là lần đầu, hoặc được tái ngộ, như bà Lois Campbell, Marie Brennan trong ĐH Leadership tai nhà AC Liêm-Anh Vinh 2006, Marie Schimelfening trong Koinoia, hoặc Carmen Castagno, trong HMV ĐH Trung tây, đặc biệt Cha Jim và ACE trong Working Group tại nhà AC Khanh – Mộng Hằng hồi tháng ba. Cám ơn Chúa, cám ơn CLC USA cám ơn những người ANH CHỊ EM của tôi! Dù khác biệt về ngôn ngữ, văn hóa, chủng tộc, chúng tôi thực sự là những người cùng đồng hành tới một đích điểm, chọn Chúa và phục vụ Ngài trong vương quốc của Ngài, qua con đường Linh đạo I- Nhã và lối sống CLC.

Về vấn đề Tái-Cấu-Trúc CLC-USA Ân Hương có nhiều cảm xúc khác nhau lẫn lộn, từ băn khoăn trước khi về LA, đến cảm mến, bình an phó thác và hy vọng trong những ngày cuối khóa LA. Hai tâm trạng còn đọng lại đậm nét trong lòng AH:
  1. Trong LA này AH thấy lòng mình chùng xuống, khi nghe được những thổn thức, chia sẻ trong nước mắt: “Cộng đoàn của chúng tôi đang chết dần vì không có người tiếp nối!” Thực trạng này AH đã được nghe trước đây nhưng hôm nay đang trở thành nỗi thương cảm trong lòng. Rất đúng với hình ảnh anh Liêm trình bày trong LAvề một Organic Body, cả thân thể cùng chia xẻ niềm đau khi một cơ phận đang đau!

    Có phải chính AH và gia đình ĐH đang được Chúa kêu gọi vượt qua mọi băn khoăn, thách đố bước ra khỏi những gì êm đềm quen thuộc… những gì là “của mình, của ĐH chúng mình…” để đến với người ACE trong chính gia đình CLC, là những người đã một lần đón nhận mình! “ACE đã lãnh nhận nhưng không thì cũng hãy cho nhưng không”: ĐH là một GIA ĐÌNH, với nhiều thế hệ cùng được sống và nuôi dưỡng trong ĐH: ông bà, bố mẹ, con cháu…Children, youth, YaYa, single & married couple, và mỗi giới được nuôi dưỡng trong những sinh hoạt khác nhau. SEED, Ephata, Caritas, Linh thao cá nhân, LT Gia đình, Canh Tân Đời Sống Hôn nhân, Thao Luyện Nhẹ Nhàng, 19th Annotation… ACE chúng mình có thể và phải làm gì để san sẻ sức sống, tình thân, nâng đỡ các “phần thân thể CLC” này của chính mình? Chúa đang kêu gọi và mong muốn gi?
  2. Trong LA, AH được làm quen một hai người bạn CLC thuộc KCLC. Cộng đoàn CLC Đại Hàn có những đặc nét nổi bật: trân quý nếp sống CLC, giúp nhau học hỏi, huấn luyện, làm 19th Annotation. Họ xác quyết chọn CLC là lối sống cho mình, cho nhóm qua việc hoàn tất tất cả những gì cần thiết, trước khi bước lên tuyên hứa. Cộng Đoàn CLC nói tiếng Tây Ban Nha cũng có nhiều nét giống như vậy: huấn luyện, tĩnh tâm & tuyên hứa chọn CLC là lối sống của mình.
AH thấy lòng trăn trở với câu hỏi: Còn gia đình ĐH-CLC chúng mình hiện nay ra sao? Bao nhiêu ACE, bao nhiêu nhóm đã nhận ra CLC là một lời mời gọi Chúa dành cho mình, cho nhóm? Bao nhiêu ACE, bao nhiêu nhóm vẫn chưa nhận ra?
“Cái gì đang cản trở để CLC vẫn chưa được xác nhận là lối sống cho mình trong lòng Giáo Hội? Làm sao để có thể giúp loại bỏ đi những cản trở này? Chúa đang nói gì với con, với ACE trong gia đình ĐH về khía cạnh này? Chúa muốn chính con thay đổi những gì?

Ân Hương


Wednesday, July 6, 2011

Pittsburgh: Broken as shared bread to enrich and build a stronger CLC body

First of all, I feel honored being asked to come again to LA2011. I am so thankful for all the discernment and sending process we had before going to Pittsburgh. Looking back, being sent to LA2010 on behalf of BPV TayNam was the first step to open me to the big picture of DH, of CLC, and of our apostolic body. Going to LA2011, I see the importance of this re-structure process and applaud the vision of the Organic Body. Anh Liem gives such lively explanation of how all the components of the body come together to support and give life. I could feel how the idea gives everyone the sense of unity and hope. It helps prepare us for open-mind and open-heart before we journey together through the assembly.

Pittsburgh: Lời mời gọi tiếp tục dấn thân

Leadership Assembly 2011

Hành trang đi Pittsburgh của tôi khác với những chuẩn bị trước đây khi sang Mỹ hội họp. Tôi chuyên chở với mình tâm tình của gia đình Đồng Hành vùng Canada, đã sai tôi đi trong sự băn khoăn và thao thức cho một tương lai mà qua việc đổi mới cơ cấu của CLC Hoa Kỳ, vùng có thể chịu những ảnh hưởng lớn lao. Song song đó, tôi ghi nhớ nội dung của hai lần nói chuyện điện thoại viễn liên, là sự chuẩn bị của cộng đoàn ĐH giúp cho các đại diện của mình biết lắng nghe và mở trí mở lòng khi về dự đại hội. Bởi thế, tâm trạng của tôi trên đường đi có khi thì bình an phó thác, có khi thì nôn nóng thắc mắc về những gì sắp xảy ra.