Tuesday, August 31, 2010

Sổ Tay - BPV Canada

Họp Mặt Vùng Canada 2010 đã xảy ra trong cuối tuần đầu tiên của tháng 8, từ ngày 6 đến ngày 8, tại Valleyfield, một thành phố nhỏ về phía tây của Montreal.

Năm nay, con số tham dự viên gia tăng hơn những năm trước. Đã có khoảng 120 người lớn nhỏ đến từ những thành phố xa như Hamilton, Mississauga, Toronto, Ottawa, Sherbrooke, từ vùng phụ cận Rive Sud hay ngay tại Montreal. Phân nửa số người hiện diện đó, là những khuôn mặt mới, lần đầu đến với Họp Mặt Vùng. Đó là các em trẻ vừa tham dự khóa Caritas đầu tiên của Canada xảy ra trước đó 3 tuần; đó là gia đình các anh chị vừa tham dự khóa Canh Tân Đời Sống Hôn Nhân 9, đã được tổ chức vào tháng 5; hay đó là những người bạn trong Cộng đồng Công Giáo, đến kết thân với gia đình Đồng Hành. Dù già hay trẻ, mới tham dự lần đầu hay là một khuôn mặt quen thuộc, tất cả đã đến với cùng một tâm tình : ao ước được gặp Chúa nhiều hơn.

Điểm đặc biệt đầu tiên của HMV Canada 2010 là chúng ta không chỉ nhìn thấy sự hiện diện đông đảo của giới trẻ, chiếm gần phân nửa tổng số, mà còn cảm nhận được sự trưởng thành và dấn thân của các em. Từ cách trang trí hội trường - đơn sơ nhưng sâu sắc, giúp lắng đọng, đến phần cầu nguyện Taizé - lôi cuốn, tràn đầy âm nhạc và sức sống, đến cách trình bầy mối quan hệ cha mẹ - con cái với các clips anecdotes (?)– khôi hài, sáng tạo, và đánh động mọi người, hay đêm văn nghệ Đồng Hành By Night với những trận cười nghiêng ngả và những tràng pháo tay vang dội. Sự hiện diện, đóng góp của Thái Sơn – Hoàng Dung và đặc biệt là của Eddie nhóm Manna, Texas với tiếng đàn guitar điêu luyện, đã chuyển thông sức sống tươi trẻ của các em đến cho mọi người. Ngoài ra, trong Thánh lễ bế mạc, cộng đoàn đã có dịp chứng kiến buổi ra mắt của một Ban Phục vụ dành cho giới trẻ vùng Canada, thành hình từ sự kết hợp của Đinh Christine (nhóm God Unit, Montreal), Nguyễn Ý Lan (nhóm Chiên Con, Toronto), Phạm David (Chiên Con, Toronto), Phan Huy Nam (Hiệp Nhất, Montreal) và Trương Thành Hân (Catholic Homies, Montreal). Sau nhiều tháng nhận định, các em đã đáp lại lời mời gọi dấn thân của Thiên Chúa, quyết định chia sẻ cuộc đời và kinh nghiệm để giúp các em khác trong vùng Canada khám phá ra chính mình và ơn gọi Chúa dành cho mình.

MAGIS trong Nhận Định Cộng Đoàn


Mùa Chay năm 1539, thánh I-Nhã và các bạn họp nhau tại Rôma để suy nghĩ về tương lai. Đây là lần đầu tiên và cũng là lần duy nhất cả nhóm 10 cha đầu tiên sống chung với nhau. Đoàn Giêsu đã có qúa trình gần 5 năm: liên kết với nhau nhờ Linh Thao, tình bạn gắn bó, chia sẻ lý tưởng tông đồ. Gần đây, Đức Thánh Cha cử các bạn đi hoạt động tông đồ, người chỗ này, người chỗ khác. Đoàn Giêsu đứng trước nguy cơ tan rã. Hai vấn đề được nêu lên: (1) Đoàn Giêsu nên hợp hay tan? (2) Nếu muốn hợp thì phải làm gì?

Câu hỏi thứ nhất được giải quyết khá dễ dàng và nhanh chóng : cần duy trì và củng cố Đoàn Giêsu, vì Đoàn do Thiên Chúa đã liên kết.

Câu hỏi thứ hai phức tạp hơn nhiều. Tất cả gia tăng cầu nguyện và hãm mình để xin Chúa soi sáng. Có nhiều ý kiến khác nhau, nhưng cuối cùng, vấn đề được nêu lên rõ ràng hơn: muốn duy trì và củng cố Đoàn Giêsu, có lẽ tốt nhất là mọi người khấn tuân phục một người do Đoàn bầu lên làm bề trên. Tất cả mau chóng đồng ý là không có lời khấn tuân phục thì khó lòng duy trì được Đoàn Giêsu. Nhưng nếu khấn tuân phục?

Từ gần 5 năm, các bạn đã sống với nhau mà không ai là bề trên, không ai phải tuân phục, mọi sự vẫn tốt đẹp. Biết đâu khi có lời khấn tuân phục, tình bạn tự do vốn rất đẹp sẽ biến mất, và Đoàn Giêsu trở thành một tổ chức gò bó!

Đoàn Giêsu đã khấn thanh bần và khiết tịnh, nếu thêm lời khấn tuân phục, Đoàn sẽ biến thành một dòng tu. Nếu Đoàn trở thành một dòng tu thì sao? (1) Lúc ấy các dòng tu đang suy thoái, nên "trở thành một dòng tu" có nghĩa là sẽ không ai muốn gia nhập Đoàn, và dân chúng cũng không qúi mến Đoàn, nên Đoàn sẽ không thâu lượm được hoa trái tông đồ; (2)Nếu biến thành dòng tu, Đoàn Giêsu sẽ phải theo qui chế chung của các dòng tu trong Hội Thánh, hoặc là sẽ bị Tòa Thánh ghép vào một dòng tu có sẵn, nghĩa là sẽ phải giam mình trong các tu viện, phải mặc áo dòng, phải họp nhau hát kinh thần vụ, phải làm việc hãm mình đền tội: thế là lý tưởng phục vụ Đức Kitô bằng việc giúp đỡ các linh hồn tiêu tan.

Sau gần một tháng cầu nguyện và nhận định cộng đoàn, cuối cùng Đoàn Giêsu đi đến quyết định khấn tuân phục. Ba lý do chính được nêu lên là: (1) thi hành thánh ý Thiên Chúa hơn; (2) liên kết với nhau chặt chẽ và bền vững hơn; (3) anh em được chăm sóc chu đáo hơn. Chúng ta nên để ý đến ba chữ hơn: không khấn tuyên phục cũng được, nhưng khấn tuân phục thì hơn.

* * *

Dẫn Nhập, Những Bước Đường Theo Chúa,
Hoàng Sóc Sơn - Hiển Linh 2002

Monday, August 30, 2010

Sept. 9 - Memorial of St Peter Claver, SJ

St. Peter Claver: Apostle to the slaves arriving in South America

Peter Claver (1580-1654) devoted great care to slaves just arriving in South America despite the social convention that did not consider them human. For 35 years the Jesuit showed boundless compassion for abandoned people, living out the dictum of the St. Alphonsus Rodriguez, "Look for God in all men and serve them as images of him."

The best so far!

This year’s S.E.E.D. was the best so far. I just want to say thank you to all the people that made this possible. I had a lot of fun. During this retreat, I got even closer to God. I met some new people and saw some old friends. The activities we did helped a lot. My favorite activity was the blindfold thing. When I got home, before I went to bed, my mom asked me what my favorite activity in S.E.E.D. was I told her that my favorite activity was the blindfold activity. When she asked me what I think it means, I told her that you have to trust in God even when you can’t see him. You just have to trust in the person leading you when you were led outside. I felt a lot of things. I felt a cross, a few rocks, and some more things. It was very exciting. Everything we did was very fun. I enjoyed the retreat very much. I loved canoeing and swimming. Except for the part that the pool water was -40 degrees or something. The cabins were very cool. It was fun pretending that the hot chocolate was coffee. Some of the adults fell for it. It was also very fun when we tickled Steve to the ground. The skit I did was really funny. Yvonne thought of playing Jesus with a British accent. Because Jesus speaks proper English and that’s that. It was also funny when Peter jumped off of the canoe. This year’s retreat was very fun. Thank you to all the retreat leaders and parents.

Mary D.

Incognito

We may ignore, but we can nowhere evade,
the presence of God.
The world is crowded with God.
God walks everywhere
incognito.

And the incognito is not always hard to penetrate.
The real labour is to remember,
to attend.
In fact, to come awake.
Still more, to remain awake.

C. S. Lewis

Sunday, August 29, 2010

Prayerful thought from St. Ignatius of Loyola

Your first and greatest asset will be to distrust yourself and have a great and magnanimous trust in God. Join to this an ardent desire, enkindled and sustained by obedience and charity, to attain the end proposed. Such a desire will keep the end always before your mind, and make you also commend it to God in your sacrifices and prayers and to make diligent use of all other suitable means.

The second means is a good life, and therefore an exemplary life. You should shun, not only evil but the very semblance of evil, and show yourselves as patterns of modesty, charity, and all other virtues.

Give proof that you are not seeking your own interests, but those of Jesus Christ [Phil. 2:21], that is, His glory and the good of souls.


LETTER OF ST IGNATIUS TO THE FATHERS DEPARTING FOR GERMANY
Sept. 24, 1549

Saturday, August 28, 2010

SEED Đông Bắc 2010 - Day 1

Chào cả nhà,

We have just finish day 1 of S.E.E.D. 2010 in Northeast. Sitting here in the stillness of the night and reflecting back the events in the day, it is hard not feel humble and in awe.

The day started out filled with expectation and anxiety. People north and south, from Virginia to New Jersey, to Pennsylvania to Connecticut to Massachusetts, young and old, we were all embarking. Thu was reporting that cac anh chi tren Massachusetts headed out around 10am, then the retreat leaders from New Jersey headed north, then Virginians got underway around 11am. We were all embarking and making our way to the SEED retreat.

By 4:30pm, almost everyone had arrived safely. Everyone was commenting on how beautiful the place was. It was made more beautiful by the presence of God's children. Young and old, first timers meeting the old timers (only their second trip to SEED.) After settling in, we had dinner. We were officially welcome by the administrator of camp then the program got started.


"Pharaoh, Pharaoh...." rang out from the stage. A familiar tune for people attended last year's SEED. Everyone had a great time. The opening skit by the leaders introduced the theme of "Jesus is my best friend".


The "trust walk" was familiar to some adults but were all new to the children and some of the parents who were helping out. This year, the parents got to enjoy what the children have with their own retreat in parallel in theme with the children. It was incredible to see how the parents are really embracing their own program. How the parents gently leading the children thru each station of the game.

Friday, August 27, 2010

Mộng Hằng: Another Pilgrim Story


It has been almost 2 months since we gathered in Pittsburgh for the CLC-USA Leadership Conference III. Another moment of our Graced History! Another step on our transformation journey to become ONE apostolic community in mission built on our realities and guided by the General Principles and General Norms of the World CLC. It took us a lot of preparation to get to where we are today. We discovered together our Graced Histories and we received the confirmation that God has been guiding us throughout and that God continues to guide us as we progress on our transformation journey. Each of us is going through a transformation process on this journey: spiritually, emotionally, and physically. We trust in God’s plan for us. We need to let go of our comfort, and our familiarity. We need to give up some independence to become mutually inter-dependent. We are invited to let go of a structure that seems to work well for our local groups and to move toward an organization that embrace differences and build strength on diversity.

The reflection on CLC-US transformation journey also reminds me or my own transformation journey that I’d to share with you.

It started in 1973 in Saigon (Vietnam) when I was a freshman college student. After the whole day of classes at University of Saigon, I usually went to Dac Lo Center (a Jesuit center for students) to study as well as to attend Mass and meet with other students. I made my first Ignatian weekend retreat with Fr Julian Elizalde, SJ and joined one of the faith sharing groups at the center. The group’s activities were interrupted in 1975 when the Vietnamese Communists took over the rest of the country. I fled Saigon in 1975 and started a new life in the US. I felt a deep sense of loss… my country, my home, my church, my friends, my group, and pretty much a life that I was so used to. A year later, a group of former students from Dac Lo connected with each other and we made our first Ignatian retreat in the US with Fr Julian (who came to the US to help the Vietnamese refugees). In subsequent years, many Ignatian Retreats were organized throughout North America (US, Canada) and out of these retreats many groups were born. We formed the “Spiritual Exercises Oversea Group” to help the Vietnamese living abroad to live the Catholic faith and preserving our culture. In the early 80’s, the group agreed to adopt the General Principles of CLC as the norms for our way of life and our group’s name was changed to Dong Hanh. Our journey continued…In 2004 (31 years after our first group was formed at Dac Lo Center in Vietnam), we became part of the CLC-US community. It is truly a pilgrimage for me! God continues to invite me in a mysterious way to a new land as I go deeper into the CLC way of life.

This journey is by no means without challenge. I still remember the feeling of uneasiness when DH-CLC asked me to be in the D&O committee in 2005. We just joined CLC-USA for less than 6 months. Going from a community where I knew many people to a larger community where I hardly knew anybody. Until then, my activities have been pretty much “DH-centric” and I was quite content. My involvement with D&O led me to a new place on my pilgrimage. It was 5 years of blessings. I was transformed…Together with Peggy Edwards, Lois Campbell, Tom Bausch, Katerina Kim, Trung Pham, Ady Viera, and Claudia Rodriguez, I immersed into a multi-cultural family. CLC-USA becomes my family, a big family. Like a beautiful piece of crystal, this family is beautiful but also very fragile. Through the committee’s work, I learned to cherish and to care for this precious piece. We want to keep the uniqueness of each component of the crystal AND we want the whole piece to shine too.

And now, God is calling me to step out of my comfort zone and move on to a new place again. I accept the new role in CLC-USA as elected president because I know that I am not alone in the mission. I love our way of proceeding (DSSE). We listen to God’s call together, we send each other in mission, we support each other in mission, and we evaluate the mission together. I accepted to take on a bigger responsibility because I am full of hope, knowing that God continues to lead us : “for I know well the plans I have in mind for you, plans for your welfare, not for woe, plans to give you a future full of hope” (Jeremiah 29:11-12). At the CLC Summit in Houston, in Jan 2010, we confirmed the strengths of each cultural community. Together, CLC-USA is a tremendous treasure, treasure of graces, of diverse living experiences, and of immense loving capacity. Each of the cultural community is like an organ system in the body. How can all the organ systems function harmoniously and make the body whole, with longevity and strength. We want to walk together while celebrating our differences and to support each other in our weaknesses and calling forth each other’s strength. The transformation journey demands trust, compassion, commitment, patience, coordination, and above all, prayers from each of us.

God is leading us big time. God’s guidance is manifested in many activities that are going on in various teams/committees: Formation, Advancement/Development, Communication, Apostolic Action, WGO, Marriage Renewal, SEED retreats, Lightworks, Magis retreats, Cura Personalis, and much more. My dear brothers and sisters, we are soooo blessed! Like Liem said at the 2009 National Assembly, we all are invited to be fully alive, be fully ourselves, and take our position in this transformation journey.

Have a blessed journey and please keep me in your prayers.


Mong-Hang Nguyen


+ + +

Mong-Hang Nguyen is a newly CLC-USA elected president and is currently a member of DH-CLC in Houston. She has been chair of various leadership teams in DH-CLC, CLC-USA, retreat centers, and her local parish. She and her husband, Khanh, live in Houston Texas. They have 3 sons (Chris Khoi, Kenneth Khai, and Kevin Khuong).

Sổ tay ĐH-online - Tháng 8

Trong Đại Hội Đồng Hành 2008, đề nghị đưa báo lên internet được đưa ra trước cộng đoàn. Đầu tháng 6 vừa qua, BPV bắt đầu họp trên điện thoại viễn liên với Ban Báo và web để bàn về vấn đề này. Sau buổi họp, chị Kim Anh đã gửi lá thư này đến tất cả các bạn trong BPV khắp nơi tóm tắt nội dung buổi họp và trình bày với cộng đoàn những dự định cho tương lai:

+ + +

14/6/2010
Mến chào các cha và các anh chị em ,


Hôm nay Ban Phục Vụ xin trình bày với mọi nguời về những gì đã đuợc bàn thảo và nhận định với Ban Báo.

Trong tất cả các sinh hoạt và mục vụ của Đồng Hành thì có lẽ Ban Báo là ban đã và đang trung thành với ơn gọi của mình nhất. Để có thể ra 4 số báo mỗi năm, ban báo đã trải qua nhiều thăng trầm và vui buồn của việc xin bài, làm layout, ấn loát, và cuối cùng là dán tem gửi đi cho độc giả. Báo Đồng Hành đã một cách nào đó đánh dấu lịch sử của từng giai đoạn tăng truởng của Cộng Đoàn Đồng Hành, mà lúc ban đầu có tên là Nhóm Tĩnh Tâm Hải Ngoại. Báo Đồng Hành cũng là phuơng tiện thông tin, chuyển tin tức đến các vùng , các nhóm, và các cộng đoàn Công Giáo địa phuơng. Những bài trong Báo là những chia sẻ hành trình Đức Tin, là mối giây liên lạc những tâm hồn khao khát Chúa, là cách diễn đạt lối sống Đồng-Hành CLC.

Thời gian gần đây Ban Báo đối diện với nhiều thách đố. Thứ nhất, việc thu bài, layout luôn là một khó khăn, vì thế nhiều khi báo bị trễ. Thứ hai, chi phí ấn loát và cuớc phí mỗi ngày một gia tăng. Số độc giả đóng tiền hàng năm thì ít so với những số báo gửi đi miễn phí . Bởi thế, mỗi số báo thì chi tiền ra hơn là thu vào. Thứ ba, nếu báo là phuơng tiện truyền thông, nhưng chỉ ra 3, 4 tháng một lần, thì câu hỏi đặt ra là phuơng tiện truyền thông này còn hữu hiệu hay không?

Những suy tư trên đã đuợc mang ra đối thoại trong tuần vừa qua giữa Ban Phục Vụ, Ban Tài Chánh, Ban Báo và Ban Web (KA, Thai Son, anh Giao, Phuơng Hà, Tiên, anh Long). Qua buổi nói chuyện đó mọi nguời đều đi đến kết luận chung. Đó là có lẽ Báo Đồng Hành theo dạng in ra giấy không còn thích hợp và hữu hiệu nữa, và có thể cần phải đi đến dạng online. Chúng ta vẫn có Báo, nhưng cần thay đổi cách làm, cách trình bày, và làm sao trở thành một phuơng tiện truyền thông hữu hiệu hơn, ít phí tổn hơn để rồi có thể giúp phat triển Cộng Đoàn tốt hơn (nghe có giống đề tài HMV sắp đến--MAGIS--không ạ ?).

Vì độc giả đã đóng tiền cho báo rồi, cho nên Ban Báo đề nghị chúng ta vẫn cần phải ra số báo cuối cùng để giã từ và thông báo việc chuyển sang dạng báo online. Báo cũng sẽ xin hoàn tiền lại cho những ai đã đóng nguyên năm mà chỉ nhận duợc một hai báo truoc khi báo chấm dứt.

Các anh chị em thân mến, KA/TS xin đuợc đại diện cho Cộng Đoàn để trình bày việc này để xin sự chuẩn thuận của tất cả các anh chị em trong vùng cho những gì đuợc bàn thảo và nhận định không phải mới gần đây nhưng là một quá trình nhận định 3-4 năm nay rồi, nhưng đến bây giờ mới thấy chín mùi . Ban Báo xin đuợc "your blessing" truớc khi bắt tay vào việc ra số báo cuối cùng để chuyển đến dạng Báo online.

KA và Thái Sơn xin đại diện cho toàn thể Đại Gia Đình Đồng Hành chân thành cám ơn tất cả anh chị em trong Ban Báo đã miệt mài với Báo trong bao nhiêu năm nay, đặc biệt là anh chị Giao Hoàng, chị Phuơng Hà, anh Long Hà, và các anh chị em vùng Tây Nam đã nhận việc làm Báo như một sứ mạng với bao nhiêu tình thuơng và hy sinh.

Thân mến trong Chúa Kitô,
Kim-Anh/Thái Sơn

+++

Hiddenness (4)

One of the reasons that hiddenness is such an important aspect of the spiritual life is that it keeps us focused on God. In hiddenness we do not receive human acclamation, admiration, support, or encouragement. In hiddenness we have to go to God with our sorrows and joys and trust that God will give us what we most need.

In our society we are inclined to avoid hiddenness. We want to be seen and acknowledged. We want to be useful to others and influence the course of events. But as we become visible and popular, we quickly grow dependent on people and their responses and easily lose touch with God, the true source of our being. Hiddenness is the place of purification. In hiddenness we find our true selves.

Henri Nouwen
Bread for the Journey

Wednesday, August 25, 2010

A deep well inside

There is a really deep well inside me. And in it dwells God. Sometimes I am there too. But more often stones and grit block the well, and God is buried beneath. Then God must be dug out again.

I imagine that there are people who pray with their eyes turned heavenwards. They seek God outside themselves. And there are those who bow their heads and bury it in their hands. I think that these seek God inside.

Etty Hillesum

Tuesday, August 24, 2010

He asked for charity

God came to my house and asked for charity.
And I fell on my knees and
cried, "Beloved,

what may I
give?"

"Just love," He said.
"Just love."

St. Francis of Assisi

Monday, August 23, 2010

Hiddenness (3)

If indeed the spiritual life is essentially a hidden life, how do we protect this hiddenness in the midst of a very public life? The two most important ways to protect our hiddenness are solitude and poverty. Solitude allows us to be alone with God. There we experience that we belong not to people, not even to those who love us and care for us, but to God and God alone. Poverty is where we experience our own and other people's weakness, limitations, and need for support. To be poor is to be without success, without fame, and without power. But there God chooses to show us God's love.

Both solitude and poverty protect the hiddenness of our lives.

Henri Nouwen
Bread for the Journey

Sunday, August 22, 2010

Ban Tĩnh Tâm Tây Nam có Điều Hợp Viên mới


Cuối tuần August 7-8, 2010 vừa qua, Ban Tĩnh Tâm (BTT) ĐHTN đã tổ chức một buổi kết thân và bầu cử tại thành phố Carlsbad miền Nam California. Mười ba anh chị em trong BTT đã ngồi lại với nhau để ôn lại kinh nghiệm phục vụ và làm việc với nhau; những khó khăn vui buồn cũng như những hồng ân mình đã nhận được trong hai năm qua. Các anh chị em cũng nhắc nhở nhau về những món quà mà Thiên Chúa ban cho mỗi người mà chúng ta đôi khi không nhận ra hoặc quên lãng. Buổi họp kéo dài bốn giờ nhưng tràn đầy hồng ân, tình thương, sự hiệp nhất và tinh thần hăng say phục vụ.

Sau nhiều tháng cầu nguyện và nhận định, cùng với ơn Chúa Thánh Thần trong giờ bầu cử, BTT đã chọn được Điều Hợp Viên mới. Anh Hà Anh Long, sau bao năm thầm lặng làm lay out cho báo ĐH, đã vui vẻ đảm nhận trách nhiệm này.

Ngoài buổi họp, anh chị em cũng đã dành giờ đi ăn tối với nhau, hát thánh ca bên bếp lửa hồng, tham dự thánh lễ Chúa nhật và kết thúc bằng một buổi dạo biển Oceanside.


BTT cám ơn anh chị Đức Quyên và các cháu đã thương yêu cho anh chị em BTT xử dụng tổ ấm cho buổi họp và nghỉ qua đêm. Xin cám ơn những tình thương BPV và tất cả các anh chị em đã dành cho BTT.

Lan Hương

Saturday, August 21, 2010

Hiddenness (2)

Hiddenness is an essential quality of the spiritual life. Solitude, silence, ordinary tasks, being with people without great agendas, sleeping, eating, working, playing ... all of that without being different from others, that is the life that Jesus lived and the life he asks us to live. It is in hiddenness that we, like Jesus, can increase "in wisdom, in stature, and in favour with God and with people" (Luke 2:51). It is in hiddenness that we can find a true intimacy with God and a true love for people.

Even during his active ministry, Jesus continued to return to hidden places to be alone with God. If we don't have a hidden life with God, our public life for God cannot bear fruit...

Henri Nouwen
Bread for the Journey

Nhóm Hạt Cải New Coordinator

Kinh thua quy Cha va cac anh chi trong gia dinh Dong Hanh,

Cac em trong nhom Hat Cai xin chia se tin vui voi cac anh chi / The Mustard Seeds would like to share good news with you:

We are pleased to announce that we have a new coordinator for the 2010-2011 academic year. Please join us in welcoming Diana Pham in her new role with nhom Hat Cai at UC Irvine. We pray that God continues to bless her abundantly as she continues to generously respond to the call to serve His people.

In Christ,
Chris and Kevin

Tin từ Nhóm Lữ Hành - Pennsylvania

Qúy cha và các anh chị thân mến,

Kính chúc qúy Cha và các anh chị những ngày còn lại của mùa Hè thật vui tươi, thánh thiện, hạnh phúc và bình an.

Nhân tiện đây Hà-Trang cũng xin báo tin vui của nhóm Lữ Hành là A/C Khang Vui đã nhận làm trưởng nhóm, xin chia vui và đón nhận những hy sinh của anh chị. Nguyện xin Chúa và Mẹ Maria ban muôn ơn lành Hồn Xác đến cho anh chị để anh chi tiếp tục phục vụ Thiên Chúa và anh em.

Thân mến trong Chúa Kitô.
Hà-Trang

Friday, August 20, 2010

Magis, để đón nhận Ơn Sủng dồi dào Hơn

Ghi lại như lời cám ơn chân thành gỡi đến:
Cha Mark Đinh Minh Trí, SJ, tuyên úy phong trào Đồng Hành
Các anh chị trong ban điều hợp vùng Canada
Và tất cả các bạn đã cùng góp sức cho MAGIS được thực hiện.


+ + +

Buỗi sáng, gần một tiếng đồng hồ ngồi chờ bus ở trạm xe liên tỉnh, tôi nhận ra chờ đợi là khoảnh khắc dừng lại cần thiết trước khi bắt đầu đoạn đường mới, khác hôm qua. Lần nầy, họp mặt Đồng Hành nhưng tôi lại đi một mình, suốt 6 tiếng đường dài không chuyện trò với ai, cũng không đọc sách được ngoài giờ kinh sáng. Thời giờ dư thừa, cho tôi tha hồ suy nghĩ, nhớ lại những gì đã trải qua.

Tối hôm trước, cô con gái lớn đến đón cậu em út về nhà chị tá túc trong những ngày mẹ đi vắng. Cô con gái kế cũng báo cho tôi biết, sau khi đi làm hôm nay sẽ về thẳng nhà chồng. Như vậy, căn nhà của chúng tôi sẽ bỏ trống trong những ngày tôi đi xa. Chúng nó không nói gì, nhưng những hành động đó gián tiếp báo với tôi: Căn nhà nhà, tổ ấm của mấy mẹ con sẽ không có ai khi mẹ không còn ở lại, một cách phản đối ngầm của các con đối với tôi. Đó là giá tôi phải trả khi chọn đi họp mặt vùng kỳ nầy, đau như mũi kim xoáy vào tim khi tôi bước ra đi.

Từ ngày chồng tôi qua đời, các cháu vẫn ngoan, vẫn xúm xích bên mẹ; nhưng có lẽ cái mất mát quá lớn của gia đình làm chúng nó đâm lo lắng vẫn vơ, không muốn mẹ rời xa dù trong một thời gian ngắn. Những xao xuyến trong tâm hồn trở thành câu hỏi tôi tự đặt cho mình: Theo Chúa, tôi được điều gì ngoài những mất mát, những dằn co gây phiền toái cho tôi ? Bỗng dưng, tôi thấy mình ngu quá, dại dột chọn Chúa để giữa thế gian, tôi thành thua kém dưới mắt người đời. Đem câu hỏi nầy hỏi Chúa, tôi không tìm được câu trả lời ngoài hình ảnh Thánh Giá thấp thoáng trong tâm tư. Ai muốn theo Thầy, vác thập giá của mình hằng ngày mà theo.

Sau đoạn đường dài, bỗng dưng cơn choáng váng nào ùa đến làm đầu óc cứ xoay xoay khiến bước đi đôi lần như không vững. Nên, khi người bạn đến đón ở trạm dừng, hỏi thăm: Chị khỏe không ? Câu trả lời của tôi có chút ngập ngừng : Không khỏe chị ạ, nhưng bác sĩ chưa tìm ra bệnh thì cứ xem là khỏe đi! Không biết bạn tôi nghĩ sao, nhưng nhanh nhẹn dành lấy tất cả hành lý của tôi kéo đi trước, không cho tôi mang xách gì cả. Tình Đồng Hành là vậy, chăm sóc ân cần, nên đoạn đường đơn độc không làm tôi lo âu, vì biết thế nào cũng sẽ được gặp những người bạn quí giá, cùng đi.

Bước vào phòng họp của buỗi tối đầu tiên, tôi xúc động khi nhìn người bạn đang điều chỉnh ánh sáng chiếu lên Thánh Giá trên cao, nổi bật giữa căn phòng mờ ảo trong ánh nến. Thập giá mà tôi mang trong tâm tư đã cùng đi với tôi trên đoạn đường dài từ sáng nay, cũng sáng lên trong tâm hồn như lời đáp trả thoáng nghe. Ừ, theo Thầy là vậy đó, trong xao xuyến, trong lo âu vẫn sáng lên niềm hy vọng, nhờ ánh sáng nầy mà tôi tiến bước. Phút chốc, tôi nhận ra nơi đây không phải là điểm đến, nhưng là chốn trở về để xao xuyến hay thao thức lo âu, mặc lòng, tôi vẫn tìm gặp điểm tựa vững vàng cho tâm hồn.

Hiddenness (1)

The largest part of Jesus' life was hidden. Jesus lived with his parents in Nazareth, "under their authority" (Luke 2:51), and there "increased in wisdom, in stature, and in favour with God and with people" (Luke 2:52). When we think about Jesus we mostly think about his words and miracles, his passion, death, and resurrection, but we should never forget that before all of that Jesus lived a simple, hidden life in a small town, far away from all the great people, great cities, and great events. Jesus' hidden life is very important for our own spiritual journeys. If we want to follow Jesus by words and deeds in the service of his Kingdom, we must first of all strive to follow Jesus in his simple, unspectacular, and very ordinary hidden life...

Henri Nouwen
Bread for the Journey

God would kneel down

I think God might be a little prejudiced.

For once He asked me to join Him on a walk
through this world,

and we gazed into every heart on this earth,
and I noticed He lingered a bit longer
before any face that was
weeping,

and before any eyes that were
laughing.

And sometimes when we passed
a soul in worship

God too would kneel
down.

I have come to learn: God
adores His
creation.

St. Francis of Assisi

Wednesday, August 18, 2010

Ban Tài Chánh 2009 report

Dear brothers and sisters of Dong Hanh family,

May this letter find you and your families in peaceful Spirit of our gracious God.

The purpose of this letter is to inform you of Dong Hanh’s financial expense for 2009 and to ask for your continuous support and participation in our ministries.

We have received many inquiries about 2010 membership drive and when that will be starting. Thank you for being proactive and supportive. As the 2010 membership drive kick-off, we would like to invite you to reflect upon this event as being a part of the finance ministry. Dong-Hanh various ministries are starting to develop and flourishing (i.e. Marriage Renewal Workshops, YaYA Ministry, S.E.E.D retreats, Lightworks, and retreats of many forms). We wish to be able to provide financial support to alleviate the cost to organize all of those events, or at least helping with transportation/airfares for our team members, thereby making our services and ministries more effective and readily available. As the demands of our ministries increase, leadership formation is also crucial. Your contribution can really make a difference in the development and growth of our Dong-Hanh Community and can usher us to becoming a community on mission.

The finance ministry, though mostly administrative and not spiritual in a sense, it is very important as it enables our ministries to flourish and grow to the next level. Everyone is called to contribute to DH through the membership drive. Furthermore, if you have the talent and capability to serve in financial management capacity (such as bookkeeping, accounting, fundraising, grant writing, etc.) and would like to get involved, please notify your DH coordinators and leadership.

The following page provides a high level view of our spending for 2009. Please follow the fee structure, instruction and the timeline for our 2010 membership drive.

Thanks for journeying together in our blessed Dong Hanh family. May you and your
families continue to be open to God’s call and abundant grace.

AMDG,
Vũ Thùy Tiên
Finance Ministry

Attachments:
2009 Expense Report
Individual Form
Group Form

Tuesday, August 17, 2010

in silence ...

It is necessary that we find God,
and God cannot be found in noise and unpeace ...
See how nature - trees, flowers and grass - grow in stillness;
how stars, moon and sun run their course in silence.
The more we receive through quiet prayer,
the more we can give in the activity of our daily lives.
In essence, it is not what we say,
but what God says to us and through us.
All our words are useless if they do not come from within.
Words that do not carry the light of Christ only increase the darkness.

Mother Teresa

Monday, August 16, 2010

A vast and fruitful loneliness

Life may be brimming over with experiences, but somewhere, deep inside, all of us carry a vast and fruitful loneliness wherever we go. And sometimes the most important thing in a whole day is the rest we take between two deep breaths, or the turning inward in prayer for five short minutes.

Etty Hillesum

Canada - Họp Mặt Vùng 2010


Mời các bạn ghé xem:
http://dhhmv2010.blogspot.com/

Saturday, August 14, 2010

Nối mãi vòng tay



Nhạc và Lời: Anh Kiều -
Hợp ca: Lửa Hồng
Vũ : ???

S.E.E.D. 2010 - ĐÔNG BẮC

Hello cha, các cô chú và các anh chị,

It is hard to believe that we are just 13 days away from S.E.E.D. 2010 here in our North East Region. It is hard to comprehend sometime that we have been preparing for this event for close to 12 months to the day. In some way, it was a long journey; yet in other, it was an incredibly short journey. It was lonely path, but not always. There were many moments of desolation, but God had prepared me thru out all the years that I have been involved with Donghanh to process such desolations. God knows that I cannot journey alone in this so he sent me many companions. Some companions have traveled these road before and possess a wealth of wisdom that I can only dream of. They were there at the beginning of journey, they seem to appear out of nowhere when I am in desolation to give me companionship. Some companions are on the same road as me and traveling together with me. They shared my burdens and my joys, my desolations and consolations; they are guardian angels and my companions at the same time.

I knew and accepted the fact that S.E.E.D. is a formation program children and young adults, but never thinking that this was a formation for me as well. I have to learn to let go many of my preconceived ideas, I have to learn to trust others as we worked together and most of all, I have to learn to trust God and choose God in all things. To say that was easy would be a lie. There are times I wonder why bother. But just like I mentioned earlier, during those time, my guardian angels would appear and lift my spirit and renew me.

After S.E.E.D. 2009 completed, I started pondering about S.E.E.D. 2010 immediately. The temptation was to put it off and to recoup my energy. It was on car ride with anh Liem to work when I asked him whether he was tired with all the dong hanh and CLC-USA activities he was involved with? He answered me that of course he was physically tired but not spiritually draining. Can you say, my guardian angel? I took what he shared into prayer and it gave me energy to start the ball rolling for S.E.E.D. 2010.

Now that the ball had started rolling, we desperately searching for a location to have the retreat at. The lost of MIC center was a huge blow to me spiritually. I kept asking: God, you are not playing fair, you want your dream to be a reality, but how if you took away the one facility that was so good to us? How? How? Well, again, He sent His angels, notice the "s", He did not send one, He sent a "bunch". There were Mai An, chi Kim Son, anh Liem, Tien. They all suggested various camping/retreating options.

Narrowing the list was relatively easy, but before we commit, we need to physically checked out these location. How? I am physically tired and could never have driven by myself 6 to 8 hours in a day just to check out the facility. My prayer was again answer when Buu offered to drive with me. So the 2 of us drove 6 or 7 hours to check out the camp. It was all good.

Next came the part of working with the parents. During last year's S.E.E.D., many parents expressed interest in helping out with S.E.E.D. for the following year, but when the invitation went out, very few responded. This was arguably the biggest desolation that I have to over come. I kept recalling a verse from Lk 12:48 (From everyone who has been given much, much will be required; and to whom they entrusted much, of him they will ask all the more). The same verse brought me both desolation and consolation. But it was not until I turn and focus on God was I able to get past this desolation. Without fail, God sent his guardian angels in the form of anh chi Duc Thy, anh chi Van Huong, chi Thu, anh chi Tung Chi and most importantly QHuong. Not only that we were commit to dream's God's dream, we were determine to usher in the DSSE process to help support one another.

Inviting youth leaders also provided me with much desolation. Unlike other regions and other SEED program, Dong Bac's needs were well spread out. To compound the issue further, there was not one youth community in DB that have discerned and accepted that S.E.E.D. would be their ministry. So our retreat leaders had to come from all over the region. There were pros and cons with such arrangement. We made it worked in 2009, but can we repeat in 2010? From the 2009 retreat leaders, only 4 would returned, but only 3 would really be actively involved. We augmented with some new recruits. Thru this experience, God is inviting me to trust in Him and I am doing just that.

As if we it was enough, the cost for SEED this year would be more than triple last year's cost. How do we charge people to ensure that we would have enough money to pay for the center but at the same time being mindful that we cannot charge to much as that would make the retreat not accessible to many. The one solution was to do some fund raising. The money raised was not as high as other garage sales in the past, maybe it was a lack of leadership from me. But for me, the fact that God allowed it to happen at all and the fact that the community was in support of the effort was more important than how much we raised. It was truly an image of a community in mission.

Well, these thoughts are my S.E.E.D. journey in short. I have to "S"earch for way to serve God. Then when I found out the way, I have to "E"mbark on the journey. During the journey, I "E"xperience much desolation and consolation. I experience Love. It is thru these experience that I hope to "D"evelop a deeper relationship with my God and with others around me.

During the next 13 days, I would like to invite everyone to pray for all the parents, all the retreat leaders and all the children who are about to start their S.E.E.D. (oh and for my guardian angels too) journey. We also want to invite you to start your own S.E.E.D. journey so that you can be in communion with all us, a community in mission.

With much love,
Khánh
(Nhóm Hy Vọng - VA)

PS. this sharing was a result of the dhvirginia meeting last night.

Thursday, August 12, 2010

Chiếc lá cuộc đời

(Pl 2,1-11 ; Gl 5,22-23a)




Cây ra cành-lá-hoa-trái. Lá có trước, nhưng nhường vinh dự cho hoa và trái. Người ta chờ hoa đợi trái. Để ngắm, để chưng, để ăn, để bán. Sự thường, hoa và trái có giá hơn lá. Dù vậy, lá vẫn vui vì được làm vật che chắn, làm chất xúc tác, làm đồ trang điểm cho hoa trái. Đó là niềm vui phục vụ, lộ diện mà lặng lẽ, âm thầm mà mạnh mẽ. Chẳng buồn, chẳng ghét, chẳng ganh, chẳng giận.

Lá xanh tươi và óng mượt là dấu của cây tốt, cây đẹp, cây khỏe. Lá vàng úa và khô héo là dấu của cây bệnh, cây khô, cây chết. Lá trở thành dấu hiệu để biết cây. Lá rụng, chẳng ai thương. Lá rơi, chẳng ai tiếc. Hoa rơi, lắm người tiếc nuối. Trái rụng, khối kẻ tiếc rẻ. Thế mà lá cứ bình thản vô tư.

Lá xanh, lá tươi, lá vàng, lá già, lá khô, rồi lá rụng. Thế mà lá cứ hồn nhiên đơn sơ, tung tăng giữa trời và đất : vui với nắng, đùa với gió, nghịch với mưa. Lá tàn nhưng không phế. Lá rụng nhưng vẫn hữu dụng. Lá đau nhưng vẫn vui khi bị tuốt trụi cho những cánh mai vàng nở rộ khoe sắc xuân. Bởi lá biết mình khi rụng xuống là được trở về với cội nguồn mẹ đất.

Trên cây, lá giữ cho hoa trái tươi lâu, làm bóng mát cho người và vật nghỉ chân. Dưới đất, lá làm cho đất ẩm, che phủ cho gốc cây mát. Lá khô tan vỡ dưới bàn chân người và vật, rồi dần tan vữa ra khi mưa xuống, đất lại càng màu mỡ thêm. Lá khô được người nghèo dùng để chụm bếp, được nông dân đốt thành tro bụi để vun bón cho cây. Thật kỳ lạ. Lúc lá tan biến, nó lại gặp được hoa và trái. Cuộc giao duyên kỳ diệu, cuộc hội ngộ ngỡ ngàng trong hành trình cuộc đời của lá.

Có chiếc lá rơi xuống dòng suối, lặng lẽ trôi lững lờ. Một con sâu sắp chết đuối được cứu sống. Nó bám vào lá. Lá chẳng xua đuổi, dù đó là kẻ thù của nó khi còn ở trên cây. Lá dạt vào bờ. Con sâu bò lên. Rồi dông tuốt ! Chiếc lá dần tan rữa ra, làm thức ăn cho những sinh vật li ti dưới nước.

Ở bất cứ vị trí nào, trong bất cứ hoàn cảnh và giai đoạn nào, lá vẫn luôn hữu ích cho “kẻ khác”. Nó có giá trị, nhưng lại ít được biết đến, nhớ đến và nhìn nhận. Dù vậy, đời nó vẫn an, lòng nó vẫn vui. Bởi nó biết nó là ai và sẽ đi về đâu. Nó luôn khiêm tốn và can đảm chấp nhận thực tại và vị trí đời nó trong cuộc hành trình phục vụ và cho đi, trong tiến trình trở về và gặp gỡ đầy ngỡ ngàng và kỳ diệu.

Ước mong mỗi người vui, vì được là và được làm chiếc lá trong vườn hoa muôn sắc Giáo Hội và trong vườn trái cây xanh tươi nhân loại, lặng lẽ nhưng mạnh mẽ góp phần làm nở rộ hoa trái : công chính và thánh thiện, yêu thương và phục vụ, tin tưởng và hy vọng, thiện hảo và chân thật, hiệp nhất và bình an, công bình và bác ái, nhẫn nhục và nhân hậu, từ tâm và trung tín, hiền hòa và tiết độ.

F.X. Nguyễn Thanh Hoài, S.J.

Wednesday, August 11, 2010

A coffin of selfishness

"To love at all is to be vulnerable. Love anything, and your heart will certainly be wrung and possibly be broken. If you want to make sure of keeping in intact, you must give your heart to no one, not even to an animal. Wrap it carefully round with hobbies and little luxuries; avoid all entanglements; lock it up safe in the casket or coffin of your selfishness. But in the casket---safe, dark, motionless, airless---it will change. It will not be broken; it will become unbreakable, impenetrable, irredeemable. The alternative to tragedy, or at least the risk of tragedy, is damnation. The only place outside Heaven where you can be perfectly safe from all the dangers and perturbations of love is Hell."

C. S. Lewis

Sunday, August 8, 2010

Một vài chia sẻ về Thao Luyện Nhẹ Nhàng tại Vùng Tây Nam




Vào tháng 10, 2009, Đồng Hành Tây Nam có cơ hội đem chương trình Thao Luyện Nhẹ Nhàng đến với giáo xứ Holy Name of Mary tại thành phố San Dimas, California.

Cha chánh xứ John Roche ao ước giới thiệu linh đạo I-nhã cho cộng đoàn giáo dân của ngài, và ngài đã mời anh chị em Đồng Hành Tây Nam cộng tác trong mục vụ này qua chương trình Thao Luyện Nhẹ Nhàng.

Sau bốn tháng chuẩn bi, cầu nguyện, nhận định lời mời gọi, và được cộng đoàn Đồng Hành sai đi, ban TLNN Tây Nam đã bắt đầu chương trình với một buổi Orientation để giới thiệu tổng quát về chương trình, giải đáp các thắc mắc, và đón nhận những người ghi danh. Chương trình được bắt đầu tại giáo xứ Holy Name of Mary với 49 người, chia thành 7 nhóm nhỏ. Tất cả các nhóm gặp nhau vào sáng thứ bảy tại giáo xứ, có giờ kinh sáng chung với nhau, sau đó tách ra thành các nhóm nhỏ để chia sẻ. Đa số tham dự viên là những người trưởng thành, tuổi từ 30 trở lên.

Một chia sẻ được nghe từ nhiều người, nhất là những người lớn tuổi, là ước gì họ được biết TLNN sớm hơn, để họ có thể thu nhận được nhiều hơn. Họ thấy TLNN là một phương pháp cầu nguyện và thao luyện linh hồn một cách cụ thể, thực tế, và linh động. Và họ ao ước chia sẻ những gì họ nhận được qua TLNN cho những người khác trong giáo xứ, cũng như những người thân quen.

Lòng ao ước này được nuôi dưỡng với nhóm cầu nguyện và chia sẻ đức tin được thành lập ngay sau khi chương trình TLNN kết thúc vào tháng 3, 2010. Họ cảm thấy đời sống tâm linh là một nhu cầu cần được vun trồng và bồi dưỡng, và họ thấy sự cần thiết của một nhóm cầu nguyện để nâng đở và khuyến khích nhau. Họ gặp nhau mỗi 2 tuần tại văn phòng giáo xứ để cầu nguyện và chia sẻ đức tin, tiếp tục làm triển nở những gì họ nhận được qua TLNN.

Sáu người trong nhóm đã tham dự chương trình huấn luyện Điều Hợp Viên được tổ chức tại Marywood, Orange vào tháng 6, 2010, và tất cả mọi người trong nhóm đang xúc tiến công việc chuẩn bị để tiếp tục chương trình TLNN tại giáo xứ cho năm tới, từ gây quỹ, thông tin, quảng cáo, đến việc liên lạc với cha quản nhiệm và ban điều hành giáo xứ, đăng ký phòng ốc, sắp đặt chương trình … họ đi với nhau trong tinh thần cởi mở, học hỏi, cộng tác, và xây dựng.

Tôi và một số anh chị em Đồng Hành từ các nhóm khác nhau trong vùng, cũng như các em YaYA, được cùng đi với họ trong cuộc hành trình này. Tôi tiếp tục giúp họ trong vai trò hướng dẫn nhóm (group guide), và là dây liên lạc với Đồng Hành cũng như mục vụ TLNN.

Được nhìn thấy lòng khao khát tìm Chúa của mỗi người trong nhiều hoàn cảnh và môi trường khác nhau, được chứng kiến sự lớn lên của họ trong đời sống tâm linh, được lắng nghe những lời chia sẻ đơn sơ chân thật về kinh nghiệm gặp gỡ Chúa, được cùng đi với họ và giúp họ trong những khó khăn…. tôi cảm tạ Chúa gọi tôi dấn thân vào công việc mục vụ này.

Lạy Chúa, lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì thiếu. Con không có gì, khả năng con ít ỏi, tình thương con nhỏ bé, nhưng con xin dâng Chúa tất cả những gì con có, xin Chúa dùng con theo thánh ý Ngài.

Đỗ N. Hoàng

Friday, August 6, 2010

Silent, surrendered



Silent, surrendered, calm and still,
open to the word of God.
Heart humbled to his will,
offered is the servant of God.

Wednesday, August 4, 2010

Consider the lilies



Consider the lilies of the field,
How they grow, how they grow.
Consider the birds in the sky,
How they fly, how they fly.

He clothes the lilies of the field.
He feeds the birds in the sky.
And He will feed those who trust Him,
And guide them with His eye.

Consider the sheep of His fold,
How they follow where He leads.
Though the path may wind across the mountains,
He knows the meadows where they feed.

He clothes the lilies of the field.
He feeds the birds in the sky,
And He will feed those who trust Him,
And guide them with His eye.

Consider the sweet, tender children
Who must suffer on this earth.
The pains of all of them He carried
From the day of His birth.

He clothes the lilies of the field,
He feeds the lambs in His fold,
And He will heal those who trust Him,
And make their hearts as gold.

Jesus is God's wounded healer

Nobody escapes being wounded. We all are wounded people, whether physically, emotionally, mentally, or spiritually. The main question is not "How can we hide our wounds?" so we don't have to be embarrassed, but "How can we put our woundedness in the service of others?" When our wounds cease to be a source of shame, and become a source of healing, we have become wounded healers.

Jesus is God's wounded healer: through his wounds we are healed. Jesus' suffering and death brought joy and life. His humiliation brought glory; his rejection brought a community of love. As followers of Jesus we can also allow our wounds to bring healing to others.


Henri Nouwen, from Bread for the Journey

Tuesday, August 3, 2010

Find our real self - Thomas Merton

We are warmed by fire, not by the smoke of the fire. We are carried over the sea by a ship, not by the wake of a ship. So too, what we are is to be sought in the invisible depths of our own being, not in our outward reflection in our own acts. We must find our real selves not in the froth stirred up by the impact of our being upon the beings around us, but in our own soul which is the principle of all our acts.

Thomas Merton - No Man Is an Island

Monday, August 2, 2010

Lời chào buổi sáng.

Tháng mười năm đó sinh ra
Chàng trai nhỏ bé tên là Inhigo
Lớn lên tuấn tú khôi ngô
Trở thành hiệp sỉ các cô mê hoài
Ôi! chàng hiệp sĩ điển trai
Sự nghiệp đương tiến lên đài vinh quang
Viên đạn định mệnh bẽ bàng
Cắt ngang sự nghiệp của chàng làm hai
Trận chiến ở giữa lâu đài
Pam-plo-na ấy còn hoài khắc ghi
Chân phải gẫy nát còn gì
Đời thôi sụp đổ còn chi những ngày
Vinh quang giờ đã đổi thay
Trở về quê cũ nơi ngày sinh ra
Lâu đài ở Lo-yo-la
Nằm yên sáu tháng để mà dưỡng thương
Tịnh tâm thao thức canh trường
Đọc Cuộc Đời Chúa tình thương cứu đời
Giê Su hình ảnh tuyệt vời
Bấy giờ Y-Nhã thức thời ngộ ra
Tương lai trời mới bao la
Cuộc đời dâng hiến cho Cha trên trời
Khổ tu học khắp mọi nơi
Luyện tập cương quyết gieo lời thương yêu
Đời chàng duy nhất mục tiêu
Thực hành lời chúa những điều thật ngay
Được Chúa soi sáng bao ngày
Dòng Tên ngài lập hương bay vào đời
Linh đạo đưa đến mọi nơi
Linh Thao Ngài dẫn hồn người bình an
Tạ ơn Thiên Chúa trao ban
Y-Nhã thánh cả cao sang cho đời
Ba mốt tháng bảy mọi nơi
Kính ngày thánh cả tầng trời ngát hương
Ai Theo Y-Nhã lên đường

Nhớ từng dấu tích tình thương vào hồn

Thanh Sơn
(Đức)

Kính chúc qúy Cha,Thầy,Sr. và cả nhà ngày kính Thánh Y-Nhã tràn đầy Ân Sủng và niềm vui.
TS

Aug. 2 Memorial: Blessed Peter Faber, S.J.



I beg you, O Lord,
to remove anything which separates
me from you, or you from me.
Remove anything that makes me unworthy
of your sight, your control,
your reprehension;
of your speech and conversation,
of your benevolence and love.
Cast from me every evil
that stands in the way of my seeing you,
hearing, tasting, savoring, and touching you,
fearing and being mindful of you;
knowing, trusting, loving,
and possessing you;
being conscious of your presence
and, as far as may be, enjoying you.
This is what I ask for myself
and earnestly desire from you. Amen.

Sunday, August 1, 2010

Sổ Tay Ban Phục Vụ - Tháng 8, 2010

ĐH-online xin giới thiệu một đề mục mới cho mỗi tháng: Sổ Tay Ban Phục Vụ, lấy gợi ý từ Báo ĐH một thời gian trước đây khi chúng ta có mục "Sổ Tay Trưởng Vùng"

Trong tháng này, xin giới thiệu với các bạn người anh lớn của Cộng Đoàn, của Tây Nam và của Ban Báo. Vì là anh lớn, anh Giao sẽ mạnh dạn làm gương cho chúng ta qua một chút tâm tình của anh. Tuy không có nhiếu thời giờ để đi vào những chi tiết nhũng sinh hoạt của Vùng Tây Nam nhưng qua đây chúng ta nhận ra Chúa đang "motivate" anh thế nào để rồi anh cũng "motivate" mọi người anh phục vụ và tiếp xúc thường xuyên.

+ + +

Cũng đã lâu lắm rồi , mới có dịp thảnh thơi ghi lại vài hàng gởi đến những người bạn thân mến .

Đa đoan nhiều chuyện quá , nhưng việc nào cũng ham thích , chuyện nào cũng hứng khởi , dù rằng năng lực và khả năng không có bao nhiêu . Làm sao mà đầy đủ năng lực khi mà tuổi đời đã hơn "sáu bó" rồi, khi mà ao ước của mình là tìm "động hoa vàng" để an thân.

Còn khả năng thì thật là giới hạn, tay chân đã bắt đầu run rẩy, đầu óc thì nhớ được việc này thì lại quên việc khác ... Nhìn lại chung quanh những người cùng thế hệ với mình trong Cộng Đoàn ĐH thì nay còn ai, hay chỉ còn một vài chiếc lá cuối Thu, đang chờ đợi một cơn gió thoảng, để về với Mùa Xuân vĩnh cửu .

Nhưng cảm tạ Chúa đã "bơm" vào trái tim tràn ngập tình Chúa. Nhìn lại những tháng qua của Tây Nam trong thời gian qua chỉ biết dâng lời cảm tạ tri ân tới Chúa .

Cả một cuộc đời, tới lúc này mới cảm nhận được ý nghiã bài học yêu thương mà chính Chúa là người đầu tiên "thực hành" bài học Chúa dạy và làm gương cho thế gian .

"Ách ta nhẹ nhàng, đau khổ ta là hạnh phúc trường cửu" Những lời dạy dỗ này từ từ thấm nhập trong tôi .

Những khó khăn bận rộn không nghĩa lý gì, khi nhìn thấy sự yêu thương, đoàn kết và trưởng thành trong tình Chúa của các nhóm, của YaYA ministry , của TLNN ministry tại TN, của TLNN ministry và của các khóa CTĐSHN tại TN và toàn quốc.

Những thời gian mình tưởng là hoang phí, đã trở thành thời gian "vàng, ngọc" mà mình dâng lên Chúa, khi nhìn thấy những cộng đoàn CLC-Korean , CLC-USA, muốn theo Đồng Hanh-CLC để học bài học yêu thương đoàn kết mà chúng ta đang thực hành, chúng ta đang sống với nhau.

Cảm tạ Chúa đã cho tôi được là một chứng nhân, một người được nhận lãnh về tình yêu Chúa muộn màng đến cho thế gian. Hơn 35 năm trước đây khi rời quê hương VN đến nơi đây, tôi khao khát về tình thương yêu, về cuộc sống thương yêu ân cần cho nhau. Chúa đã dẫn đưa tới một cộng đoàn yêu thương, và hơn thế nữa Chúa đã cho tôi được góp phần vào công việc yêu thương mà Chúa đã đem đến thế gian này .
Con xin cảm tạ Chúa .

k.g.
Con xin cảm tạ Chúa .