(2)
Khi nói đến cầu nguyện hay chiêm niệm ta thực sự nói đến giây phút Thiên Chúa bước vào cuộc đời mình. Được Thần Khí Chúa thúc đẩy chúng ta “lo ra” với những công việc bận rộn để hướng về Chúa. Lúc đó có lẽ chúng ta sẽ không có được dung mạo sáng láng như Môisen từ trên núi xuống đến nỗi không ai dám nhìn, nhưng, Michael Casey viết:
“… each contact with God awakens and quickens some sparks deep within us that nothing else can touch. Opening ourselves to God is what makes us come alive.”
Mỗi lần gặp gỡ Chúa chúng ta như nhận được một tác động sâu xa trong lòng.
Trong bản chất tự nhiên chúng ta luôn có khuynh hướng quay về Thiên Chúa, do đó mọi hành động đem ta đến gần Chúa đều phù hợp với bản chất của mình.
Khi sống theo gương Đức Giêsu hoặc khi cầu nguyện, chúng ta không làm một điều gì “đạo đức” nhưng lúc đó chúng ta đang sống thật với con người của mình.
(còn tiếp) ...
▪ ▪ ▪
Mỗi khi cầu nguyện tôi ý thức mình đang sống con người thật của mình
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment