Saturday, November 27, 2010

Veni Veni Emmanuel

Our Call to Holiness - 5



Our response
Since our call to holiness is God's gift of participation in his divine life, our response must be one of loving receptivity. We become holy by letting his will be done, both directly within us and through the activity we exert towards the building up of his Kingdom. Moreover, our very ability to remain lovingly receptive to him is itself gift. When God first began to create us by his love and make his home within us, he implanted this contemplative thrust deep within the inner dynamism of our life.

Nemeck & Coombs

Thursday, November 25, 2010

America the Beautiful



O beautiful for spacious skies,
For amber waves of grain,
For purple mountain majesties
Above the fruited plain.
America! America!
God shed His grace on thee,
And crown thy good with brotherhood
From sea to shining sea.

O beautiful for pilgrim feet,
Whose stern, impassioned stress
A thoroughfare for freedom beat
Across the wilderness!
America! America!
God mend thine every flaw,
Confirm thy soul in self control,
Thy liberty in law.

O beautiful for heroes prov'd
In liberating strife,
Who more than self their country loved,
And mercy more than life.
America! America!
May God thy gold refine
Till all success be nobleness,
And ev'ry gain divine.

O beautiful for patriot dream
That sees beyond the years
Thine alabaster cities gleam,
Undimmed by human tears!
America! America!
God shed His grace on thee,
And crown thy good with brotherhood
From sea to shining sea.

Thanksgiving Day


James Christensen   

Lk 17:11-19

As Jesus continued his journey to Jerusalem, he traveled through Samaria and Galilee. As he was entering a village, ten persons with leprosy met him.

They stood at a distance from him and raised their voices, saying, “Jesus, Master! Have pity on us!” And when he saw them, he said, “Go show yourselves to the priests.” As they were going they were cleansed. And one of them, realizing he had been healed, returned, glorifying God in a loud voice; and he fell at the feet of Jesus and thanked him. He was a Samaritan. Jesus said in reply, “Ten were cleansed, were they not? Where are the other nine? Has none but this foreigner returned to give thanks to God?”  Then he said to him, “Stand up and go; your faith has saved you.”

Tuesday, November 23, 2010

Our Call to Holiness - 4

To put this truth in other words, the inscrutable love of God produces two interacting effects within the soul: (1) Transforming it in himself by participation, God (2) purges the soul of the slightest vestige of immaturity. So perfect is this loving union that the soul can be said "to have become God" - "deified," "divinized "7 - "by participant transformation," yet always in such a way as to enhance the soul's individuality and to achieve the maximum potential of its personality.

This theology explicates the insight of St. Paul grappling with the mystery of the resurrection. "That God may be all in all" (1 Co 15:28), and that Christ may "fill all in all" (Ep 1:23).

The process of transforming purging love begins with the act of individual existence and reaches its apex in one's personal death resurrection: "Though this outer man of ours is falling into decay, the inner person is renewed day by day" (2 Co 4:16).

In common parlance this process is termed "call to holiness," or simply "sanctification."

Nemeck & Coombs
_____
7 Expression used by Clement of Alexandria, Origen, Hippolytus, Basil and Athanasius

Monday, November 22, 2010

God has positive answers

You say:     It's Impossible
God says:   All things are possible - Luke 18:27

You say:     I'm too tired
God says:   I will give you rest - Matthew 11:28-30

You say:     Nobody really loves me
God says:   I love you - John 3:16

You say:     I can't go on
God says:   My grace is sufficient - II Corinthians 12:9

You say:     I can't figure things out
God says:   I will direct your steps - Proverbs 3:5-6

You say:     I'm afraid
God says:   I will be with you - Isaia 43:2

You say:     I’m not smart enough
God says:   I give you wisdom - I Corinthians 1:30

Sổ Tay - BPV Canada

Thao Luyện Nhẹ Nhàng tại Ottawa

Cuối tuần này chúng tôi từ Montreal lại có dịp kéo đến Ottawa để được tham dự buổi gặp mặt đầu tiên của khóa Thao Luyện Nhẹ Nhàng. Đây là lần thứ hai anh chị Thọ-Huyền đã quảng đại đứng ra tổ chức khóa tại tư gia của mình.

Nhìn quanh, ngoài những khuôn mặt quen thuộc của khóa TLNN lần trước, như Hà, Huyền-Ân, Tiến-Lan, Khôi-Hạnh, tôi thấy có sự hiện diện của anh chị Khoái-Tâm là cặp đã đến với ĐH lần đầu tiên trong kỳ Họp Mặt Vùng hè vừa qua, hay của chị Phú trong lần tĩnh tâm và cặp Đạt-Dung đã từng sinh hoạt với ĐH hơn 20 năm về trước.

Các bạn đã chia sẻ nguyên nhân thúc đẩy mình. Có người ao ước muốn được gần gũi Chúa nhiều hơn, hoặc được tập thể dục thường xuyên với Ngài. Có người muốn bám vào Chúa để được thêm sức, đương đầu những vấn nạn trong cuộc sống. Người khác thì đã nếm được những món quà của tâm linh nên sẵn sàng tiếp tục. Cũng có bạn đã đến vì lòng thương mến, muốn hiện diện với bạn mình…Nguyên nhân tuy có khác, nhưng tất cả đều chung tâm trạng mở lòng mời Chúa đến và đồng lòng muốn tiến hành chương trình TLNN mỗi tuần một lần.

Nhóm Ottawa trong những năm gần đây đã nhận được nhiều ơn sủng của Chúa Thánh Thần. Các anh chị đã có mặt đông đảo trong nhiều sinh hoạt khác nhau của ĐH như Canh Tân Đời Sống Hôn Nhân, Họp Mặt Vùng, tĩnh tâm hay hành hương theo chân Thánh I-Nhã. Hơn thế nữa, các anh chị muốn được tiến sâu đậm hơn trong sự hiệp nhất với Cha trên trời. Đó là một kỷ niệm quý giá khi chúng tôi được hiện diện với các anh chị trong buổi họp mặt này.

Sau nhóm Ottawa, nhóm T.I.M. ở Montreal sẽ bắt đầu chương trình TLNN vào tuần tới. Ngoài ra, trong những ngày tiến vào mùa Vọng, chắc chắn là chương trình TLNN cũng sẽ được bắt đầu tại nhiều nhóm khác nhau trong cộng đoàn ĐH. Vậy chúng ta sẽ cùng đồng hành với nhau.

Cầu xin sự xuống thế làm người trong nghèo hèn của Chúa Hài Nhi sẽ ban cho chúng ta sự giàu có, với ơn nhận biết được những món quà của TLNN, ơn ao ước và ơn can đảm muốn biến đổi con người của mình được trở nên giống Chúa Ki tô hơn.

Như Liên

Sunday, November 21, 2010

Creation Calls

Brian Doerksen



I have felt the wind blow,
Whispering your name
I have seen your tears fall,
When I watch the rain.

(Refrain)
How could I say there is no God?
When all around creation calls!!
A singing bird, a mighty tree,
The vast expanse of open sea

Gazing at a bird in flight,
Soaring through the air.
Lying down beneath the stars,
I feel your presence there.
I love to stand at ocean shore
And feel the thundering breakers roar,
To walk through golden fields of grain
With endless bloom horizons fray.

Listening to a river run,
Watering the Earth.
Fragrance of a rose in bloom,
A newborns cry at birth.

(Refrain)

I love to stand at ocean shore
And feel the thundering breakers roar,
To walk through golden fields of grain
With endless bloom horizons fray
I believe
I believe
I believe

(Interlude)

I believe
I believe
I believe just like a child

I believe

Friday, November 19, 2010

Our Call to Holiness - 3

Love by its very nature effects union. But when God loves, the union produced by his love is transforming union "Oh night which united lover with Beloved, lover transformed in the Beloved." [St. John of the Cross - Night, stanza 5]

St. John of the Cross quite effectively synthesizes his theology of transforming union in these words: "To love is to work for God at being stripped of all that is not God. The soul then remains illuminated and transformed in God." In fact, "God so communicates his supernatural being to it that the soul seems to be God himself, possessing whatever God himself has." Moreover, "so perfect is this union that all the things both of God and of the soul are one in participant transformation." Thus, "the soul seems more God than soul. Indeed it is God by participation." Yet the soul always remains truly distinct from God. Actually it reaches the pinnacle of its personal individuation in this transformation.

Nemeck & Coombs

Tuesday, November 16, 2010

Our Call to Holiness - 2

Since God alone is the source of all holiness, the one and same holiness to which all are called irrespective of their duties of life is an actual participation in his holiness. It is a true participation in his very being. This participation is pure gift. It is bestowed not because we merit him or have attained him by our own efforts, but solely out of the superabundance of his love.

Nemeck & Coombs

Sunday, November 14, 2010

Those Who Want Christ Without the Church ...

Msgr. Charles Pope
Archdiocese of Washington.

The video below is of Archbishop Timothy Dolan speaking on Dorothy Day.  ...

In the Sermon the Archbishop speaks of Dorothy Day’s love for the Church. He remarks that there are many people today who want Christ without the Church. For Dorothy Day and for us: No can do. Christ is found with his Church: warts and all, sinners and saints, even me, Oh Lord! Jesus Christ was found among sinners, such that it scandalized many. He was crucified between two thieves. He was found in very questionable company. Do you get it? You won’t find Christ by walking away from the company he keeps.
.....
Read more  »




+ + +

Also, please read:

Bishop Thomas J. Olmsted:
The Wondrous Mystery of the Lord Jesus - Part One: A Church without Christ?

Saturday, November 13, 2010

Hymn of World Youth Day 2011



Firmes en la fe, firmes en la fe
caminamos en Cristo, nuestro Amigo, nuestro Señor.
¡Gloria siempre a Él! ¡Gloria siempre a Él!
Caminamos en Cristo firmes en la fe.

Tu amor nos edifi ca y nos arraiga,
tu cruz nos consolida y fortalece.
Tu carne nos redime y nos abraza,
tu sangre nos renueva y nos embriaga.
Oh, Cristo, nuestro Hermano,
oh, Cristo, nuestro Amigo,
nuestro Señor.
¡Haznos firmes en ti!

Rolheiser: Không chạy theo đám đông

[Nguyên bản: On Not Running with the Crowd]

Trong Phúc âm, từ “đám đông” gần như luôn luôn được sử dụng với ngụ ý chê bai, thường xuyên đến mức lúc nào nó được nhắc tới thì bạn đều có thể gắn nó với tính từ “vô tâm” (mindless).

Đám đông không có tâm trí. Họ được châm ngòi và thôi thúc bởi bất kỳ loại năng lượng gì đang phổ biến, đang phóng đại, thói thời thượng, đua đòi theo ý thức hệ, hay trong cơn cuồng loạn. Trong Phúc âm, loại năng lượng này được gọi là “sự kinh ngạc”. Chúng ta thấy rất nhiều trường hợp khi Chúa Giê-su nói hoặc làm điều gì gây ngạc nhiên cho đám đông, thì hầu như bao giờ cũng có câu này theo sau: “và đám đông kinh ngạc.” Hiếm khi đó là một điều hay.

Tại sao? Có vấn đề gì sai trái hay nguy hiểm về năng-lượng-đám-đông này?

Friday, November 12, 2010

Seminarian may owe his life to Cardinal Van Thuan's intercession

Denver, Colo., Nov 12, 2010 / 06:30 am (CNA/EWTN News).- Doctors said Joseph Nguyen was dead. His heart rate was dropping beyond recovery, and all brain activity was gone. But while they wrote his death certificate, Joseph's parents were asking an old family friend for help: a Vietnamese cardinal who is being considered for beatification.

Joseph Nguyen has since re-enrolled in seminary. He's seen his own death certificate, now stamped “VOID.” He has only two memories of the 32-day coma, which he says felt otherwise like a “great night's sleep.”

During the weeks that he hovered between life and death in 2009, Joseph says he had two encounters with Cardinal Francois-Xavier Nguyen Van Thuan.

Read more »

Thursday, November 11, 2010

Our Call to Holiness - 1

(1) Our call to holiness is the invitation to an enduring, personal encounter with God in himself, and as a direct consequence of this, (2) we are gradually transformed into his likeness and are progressively purified of all that is un-God-like in us.

Nemeck & Coombs

Friday, November 5, 2010

Being empty and useless

Prayer is not a way of being busy with God instead of with people. In fact, it unmasks the illusion of busyness, usefulness, and indispensability. It is a way of being empty and useless in the presence of God and so of proclaiming our basic belief that all is grace and nothing is simply the result of hard work.

Henri J.M. Nouwen

Thursday, November 4, 2010

Wednesday, November 3, 2010

God's View of Time

There is no "after" after death.
Words like after and before belong to our mortal life,
our life in time and space.
Death frees us from the boundaries of chronology
and brings us into God's "time," which is timeless.
Speculations about the afterlife,
therefore, are little more than just that: speculations.
Beyond death there is no "first" and "later,"
no "here" and "there,"
no "past," "present," or "future."
God is all in all.
The end of time,
the resurrection of the body,
and the glorious coming again of Jesus
are no longer separated by time
for those who are no longer in time.


For us who still live in time,
it is important not to act as if the new life in Christ
is something we can comprehend or explain.
God's heart and mind are greater than ours.
All that is asked of us is trust.

Henri Nouwen

Rolheiser: Trưởng thành trong các mối quan hệ và cầu nguyện

[Nguyên bản:  Maturity in Relationships and Prayer]

Vài năm trước, một người bạn kể cho tôi nghe câu chuyện này: là người được giáo dục trong đạo Công giáo La Mã, cốt yếu là trung thành đi lễ, cố gắng sống đạo đức lương thiện, ở độ tuổi ngoài bốn mươi, anh cảm thấy mình có những nỗi nghi ngờ dằn vặt, không thể nào cầu nguyện, và thậm chí không thể nào (khi chân thành tự vấn) tin vào sự hiện hữu của Chúa.

Lo lắng về chuyện này, anh tìm linh hướng, anh đến gặp một linh mục dòng Tên, một vị linh hướng nổi tiếng. Anh nghĩ mình sẽ được nghe các chỉ bảo quen thuộc về đêm tăm tối của tâm hồn và cách thế những chuyện này sẽ làm đức tin được tinh tuyền, và, vì đã quen thuộc với những lời lẽ như vậy, anh cũng không chờ đợi gì nhiều. Chắc chắn anh không nghĩ mình sẽ nhận một lời khuyên như anh đã nhận.

Tuesday, November 2, 2010

MRW 13 Reflection - 3

Marriage Renewal Workshop
October 2010, Orange, California

The young couple lightly nudges each other in front of us in the dimly-lit chapel. The warm sweet scent of burning candles and their flickering flames lend an atmosphere of serenity to our gathering. In a slow and gentle tone of voice, they take turn sharing some of the most personal and defining moments in their journey as a married couple together. In respect and complete silence, we follow along in their stories of heartaches, trying moments as well as triumphant love for each other.

This couple is not hired professional speakers or lecturers. They are just an ordinary couple who believes in sharing their marital experiences with us in hope of strengthen our own in this Marriage Renewal weekend. In their sharing, we feel a sense of complete openness and honesty. We laugh with them at some of their silliest incidents. We cry with them at some of the most painful hurts they have afflicted each other. Their sharing goes on, through sobs and occasional pauses of emotional swelling.

And so it continues throughout our weekend retreat. One couple after another, most are young, some are young at heart. All lay bare their most profound moments in their marriage for all to hear, and learn, and laugh and weep together. Their sharing is totally personal and genuine. The kind of sharing that may never have been whispered to closest family members. The kind of sharing that is too timid to have been spoken to the best of friends. It is so candid and courageous. And that is what makes our Marriage Renewal so powerful and touching. It unites us in recognizing the deep joy and struggles of marriage.

In between these featured couples, we have our best laughs with our own volunteers at each table discussion. Here we ourselves take turn sharing stories of our own marriages, complete with warts and all. And in the end, we have given each other the gift of honesty and openness. Through each other’s sharing, we see that the warts of our marriage are no more than gnarls on a tree. They beautify and strengthen the trunk of the tree.

The sharing we gift to each other is both inspiring and soothing. It reminds us we are never alone. And as bad as it may feel at times, it pales in comparison to how much we have in common and cherish. What we have built up together and the children we have raised are well beyond and more precious than what we could have done separately. Those sharings are the best experience of our weekend.

The other best thing about our weekend is how much tender loving care being bestowed on us. From our first sit-down meal, which is served enthusiastically by volunteers who happen to be at my parents’ age. While I don’t remember what is being served, I do remember being surprised at a plethora of condiments that accompany it. A little bowl of chopped cilantro here, then another of fried shallots there. Nearby is another bowl of cut green pepper. Another one is for crushed red pepper. There is another one for fish sauce. And a different one for spicy fish sauce. There is yet another one for thinly cut green onion and another one for wedges of lemon, … It amazes me that somebody really takes the time and meticulous efforts to treat us as treasured guests in their home.

This same level of attention to detail continues to endear us the next two days. The youth group treats us to a candle-lit dinner complete with professional portrait photography for each couple. These young people have somehow impressively turned our seminar hall into a romantic restaurant setting with fine china, live music and white-shirt waiters/waitresses. Against the background of soft music whispered into the microphone by our young hostess singers, I look across our table of seafood and steak cuisine sparkled in between by glasses of champagne and have to remind myself that I only sign up for a weekend retreat.

Back in the chapel, we share moments of reflection of our journey together. There are beautiful ceremonies with inspiration and aspiration with the rocks to urge and nudge each other. Then we scrape off the sand in gesture to wipe away hurts and to show forgiveness. We rekindle our vow to each other. And we savor more moments of silence in the stillness of God. Those moments remind us of the most important asset we have, our children. And we realize the most important asset we can leave for them is not their college fund, or their inheritance, or what we do for them. It is the quality of our relationship with each other, through their eyes.

Our weekend is blessed with a group of loving friends who have poured out their hearts to remind us each couple that what we have is more valuable that we first thought. They remind that our marriage is a gift from God which needs to be cherished and celebrated more often and more deeply. From the featured couples who spend endless hours preparing the materials and setting aside their own families to serve us, the unsung heroes who tenderly churn out home-made gourmet foods to nourish our body, to the young people who invest in substantial amount of sweats and labor, to all the people who provide logistical support, to the people on the team and friends who keep us in their thoughts/prayers, and for all those who make it possible in other ways, we are truly grateful.

And all those little and big things that are done for us in this Marriage Renewal weekend, they speak volume and constitute the most eloquent definition of the Sacrament of Marriage any married couple could have asked to hear.





















Lập Nguyệt

Bất toàn ...

Cái quý của những cổ vật vô giá
Khác những sản phẩm kỹ nghệ hiện đại
Là nó đã được chính bàn tay người thợ làm ra
Nâng niu mài, vỗ, gõ...từng phần một,
Giờ qua giờ, ngày qua ngày, mệt lả.

Những ngày vui, những tháng buồn, không nghỉ
Người thợ đã gói hết tâm tư mình
Tạo hình, cho màu, đắp cắt, sửa sang, gọt dũa
Và mỗi một sản phẩm được ra đời,
Chẳng cái nào hoàn toàn giống cái nào.

Nhưng nó như có mang một mảnh hồn
Của người đã đổ mồ hôi, và ,,, máu
Không như những sản phẩm làm bằng máy, vô hồn
Triệu món, đều đặn, không một tì vết,
Cái nào cũng giống y như cái nào.

Giá trị của những món làm-bằng-tay
Là cái duyên của những nét-bất-toàn
Như những tấm kính cổ, người thợ lò đã thổi
Dưới ánh nắng, soi rõ từng làn hơi,
Khác tấm kính mới, trong suốt, lạnh lùng.

Trong bất-toàn, có hồn người thợ gởi
Cái hoàn-toàn, chẳng thể mang sự sống
Như những nét-bất-toàn tìm thấy trong thiên-nhiên
Từ núi đồi, sông biển, rừng sâu thẳm,
Chẳng nơi nào có một đường thẳng tắp.

Mà chỉ có những đường cong, nghiêng ngả
Nhưng chính trong những nét-bất-toàn đó
Mà mỗi một người tìm về được lối an-toàn
Qua làn gió thổi, ánh chiều buông,
Nhận ra sức ấm tay người thợ vỗ.

Cái bất-toàn nơi tôi là dấu-chỉ
Của Bàn Tay Người đã-nặn-ra-tôi
Bằng chứng tôi thật là duy nhất trước mặt Ngài
Đem cho tôi ý nghĩa cuộc sống nơi trần thế
Mỗi ngày là để kiện-toàn chính tôi,
Trong hy vọng, ngày một nên giống Ngài.

Đấng-Vẹn-Toàn, thiết tha yêu những-bất-toàn














Gió Bình An
Rougement, Thu 2010

MRW 13 Reflection - 2

We love this workshop. It saved our marriage. We were heading downhill in our relationship because we were not communicating. During the workshop, we realized that our marriage is so worthwhile to save because we truly love one another and made a commitment when we married each other to be there for better or for worse. We cannot run away when there are bumps in the road. Marriage is a road worth travelling even with all the hardships, the pain, and the sorrows because the joy that we bring to one another is so much greater and outweighs all. This was a truly well put together workshop! The speakers are terrific! They showed true love and courage to be up there opening up their lives to us. They lived through painful, heart wrenching moments in their own marriage but they forgave one another so that they can truly love one another. We learned that asking for forgiveness is hard but learning to forgive is so much harder. If AVIS, a rental car company, logo says, "We try harder", then in our marriage we should do the same. With love, all things are possible. Thank you truly from deep within our hearts for making this marriage workshop an incredible revelation for us!

with love,
Floyd & Myhanh

HMV Trung Tây - Chút Tâm Tình Còn Lại

Về họp mặt vùng lần này lòng tôi cảm thấy nôn nao khác thường. Khác thường vì sau mấy năm anh chị em nhóm chúng tôi lại có dịp về với anh chị em trong vùng. Khác thường cũng vì nghe nói năm nay các chương trình cho các tracks cũng có nhiều thay đổi. Và cũng khác thường vì chính tôi, gia đình tôi cũng có những đổi thay; mong được gặp lại các anh chị em thân quen trong vùng để chia sẻ!

Sau gần 15 giờ "cưỡi ngựa xem hoa", lái xe thong thả cho các cháu ăn uống nghỉ ngơi, chúng tôi đã đến địa điểm họp mặt vùng. Nhìn quanh nhìn quẩn chỉ thấy có mấy anh chị hóa ra chúng tôi ở xa nhưng lại là nhóm đến sớm nhất. Tạ ơn Chúa cho chúng tôi lái xe bình an, và cũng tạ ơn Chúa đã "thêm dầu" cho tinh thần anh chị em chúng tôi sau bao nhiêu năm "vắng bóng giang hồ" nay lại có dịp "tìm về tổ ấm".

Nhìn những khuôn mặt thân quen với những cái xiết tay thật chặt, những cái ôm chầm, và những nụ cười mừng rỡ gặp lại nhau, làm tôi nhớ lại những cảm nhận ban đầu khi đến với các anh chị em. Khi đó tôi chân ước chân ráo mới từ Việt Nam qua, đến với các anh chị em lần đầu đã làm cho tôi cảm nhận rằng tình thương, tình người có thật! Câu hát của ai đó, "dường như ta quen nhau từ muôn kiếp", đã áp dụng cho tôi khi ấy, vì các anh chị thật sự đã làm cho tôi cảm thấy như là mình đã thân quen từ thuở nào; cùng nhau chia sẻ, nâng đỡ nhau trong hành trình niềm tin của nhau... Nhưng đó là chuyện thời xưa, điều mà tôi và nhóm chúng tôi quan tâm nhiều hơn là làm sao cho các con của mình cũng có được những cảm nghiệm đó trong hành trình niềm tin của các cháu. Đây cũng là một trong những chủ đích mà chúng tôi kéo theo cả bầu đoàn về với vùng lần này.

Xem qua tờ chương trình cho những ngày họp mặt thấy thật là hấp dẫn. Hấp dẫn không kém là vì có sự phục vụ của "quán Cây Dừa" làm cho tôi không quên được những tô phở đậm đà thơm ngon bổ...mà không mất tiền; chỉ mất rất nhiều công sức của các anh chị đã lo chuẩn bị, phục vụ chu đáo! Cám ơn các anh chị nhiều lắm!!!

Chương trình hấp dẫn thật đấy nhưng vì tôi bận bịu với con nhỏ nên cũng không tham dự được trọn vẹn. Những hình ảnh đánh động trong tôi nhiều là khi thấy các anh chị lớn, già cùng chơi chim xổ lồng với nhau; thấy các em, các anh chị cô bác chú thím ông bà...cả hội trường cùng chơi với nhau. Ba thế hệ cùng chung một nụ cười, một niềm vui, một niềm tin; ở đâu mình gặp được hình ảnh này?

Chợ Trời Đồng Hành cũng là một sinh hoạt đáp ứng những nhu cầu khác nhau của các anh chị tham dự trong họp mặt vùng lần này. Tôi nghe được những ưu tư, những kinh nghiệm, những tìm kiếm của mỗi người. Tôi cảm thấy chúng tôi như là những người cùng đi trên một con đường, cùng chia sẻ, nâng đỡ nhau, giúp nhau khi có thể, và cưu mang nhau trong cuộc đời của mình.

Tôi không có dịp ghé qua xem các con của mình sinh hoạt ra sao, nhưng khi đi về các con cứ đòi đi Dallas hoài làm tôi phải hứa năm sau mình sẽ đi nữa, các con mới chịu "tha" cho tôi. Trên đường về, và sau này khi đi họp nhóm, tôi vẫn nghe các cháu hát "You come from heaven to earth to show the way..." và nghe thêm mấy tiếng "ủn ủn" các cháu học được từ các anh chị YAYA, làm cho tôi mỉm cười và tự nhủ thầm rằng hạt giống mình gieo nó đã đang nẩy mầm rồi đấy!

Trong dịp họp mặt lần này bé Thùy Giang, cháu mới sinh của tôi, được lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội. Biết bao nhiêu những thủ tục phức tạp mà các anh chị đã phải đi qua để cháu có thể được rửa tội trong họp mặt lần này, những lời hỏi thăm ân cần, những cử chỉ chăm sóc tận tình mà quí cha và các anh chị em dành cho gia đình tôi, đã để lại trong tôi một cảm xúc thật khó tả. Khi bé sinh ra, tôi mong ước bé sẽ là một dòng sông yêu thương hiền hòa nối kết mọi người trong gia đình với nhau; khi đứng trước các anh chị, nhìn xuống cả cộng đoàn đang chia sẻ niềm vui với cháu, với gia đình, đã làm cho lòng tôi muốn trào ra dâng lời cảm tạ Chúa, cảm ơn các anh chị em, và cảm ơn bé đã nối kết tôi với hơn hai trăm anh chị em trong hội trường, đã để lại trong tôi một kỷ niệm thật đẹp, không thể quên!

...Hôm nay ngồi nhìn lại những ngày họp mặt vùng đã đi qua, tôi trở về với cuộc sống đầy những bận bịu lo toan. Tôi tự nhủ thầm: những ngày họp mặt vùng đã qua đi, những gương mặt xinh xắn, dễ thương của mọi người giờ không gặp nữa, có thật sự lòng tôi đã có những đổi thay? Tôi không biết nữa, nhưng tôi cảm thấy rằng trong những cử chỉ chăm sóc cho gia đình,trong những ân cần ưu tư cho nhóm, cho cộng đoàn, giáo xứ, và trong những nụ cười, cảm thông đối với những người cùng sở làm, những khách hàng...tôi có một ao ước được cùng đi với Chúa đến với anh em; không biết đó có phải là "Magis" không nhỉ?

Hữu Dũng

Monday, November 1, 2010

Canada - Tĩnh Tâm 2010

Gia đình Đồng Hành Canada trong năm nay đã có ba cuộc tĩnh tâm. Tĩnh tâm lần thứ nhất xảy ra giữa tháng 9, tại Toronto, dành cho nhóm Bé Mọn. Tiếp theo ngay sau đó là cuộc tĩnh tâm dài hạn, 6 ngày, được tổ chức tại nhà Dòng Si-tô ở Rougement, ngoại ô của Montreal. Sau cùng, trong cuối tuần qua, là lần tĩnh tâm đông đảo nhất, cũng tại nhà Dòng Si-tô. Cả ba lần tĩnh tâm này đều do cha Hùng hướng dẫn.

Sự tham dự của tổng cộng 37 người trong các cuộc tĩnh tâm đã mang lại những ý nghĩa tương đối đặc biệt. Có ngọn gió Phan thị Hương bay sang tạo tình thân Đức Quốc - Canada. Có sự đồng hành của các anh chị thuộc nhóm CVX, (tức CLC, nói tiếng Pháp). Có nhu cầu muốn được giới thiệu phương pháp Linh thao của các anh chị trong cộng đồng công giáo ở Ottawa cũng như ở Montreal. Có người bạn trở lại sau gần 20 năm vắng bóng. Đặc biệt nhất, là sự hiện diện của một người còn đang đáp ứng với những đổi thay trầm trọng sau một cơn đột khụy : em không còn có thể di động tự nhiên hay dễ dàng, em không còn có thể nói lên được những tư tưởng của mình và em phải nhờ cậy vào người khác lo lắng cho mình. Tuy nhiên, sự hiện diện tưởng chừng nhỏ bé khiêm nhường của em đã là một món quà lớn lao, qúy giá và đặc biệt dành cho mọi người.

+ + +

















Chia sẻ của
Nguyễn thị Thương, nhóm T.I.M.

Cám ơn Chúa đã cho tôi một cuối tuần thật là nhiều kỷ niệm đẹp, hiểu thêm một chút về tình thương của Chúa đã cho, những ân sủng mà Chúa dắt tôi đi qua những giai đoạn thách đố trong cuộc sống, biết quí mến những giây phút cầu nguyện trước Mình Thánh Chúa; trong mọi sự tôi xin Chúa giúp mình bước theo Ngài ,và với những ngày còn lại của cuộc đời biết sống xứng đáng như đứa con ngoan trong gia đình của tình thương.

Khoá tĩnh tâm nầy cũng rất là đặc biệt, có nhiều anh chị rất lâu không có cơ hội gặp mặt, nhưng chúng tôi là những món quà nhân chứng đức tin, đã trao cho nhau những cảm nhận từ đáy tâm hồn...và món quà quí hơn nữa là sự hiện diện của một người đến trên chiếc xe lăn. Tôi rất cảm động vì lòng ao ước của một người chị, muốn em của mình được thấm hiểu Chúa là ai trong cuộc sống, để lòng tin nơi Chúa có thể giúp em của mình vượt qua những khó khăn của một người không có đủ khả năng chăm sóc cho chính mình.

Và cảm động hơn nữa là cám ơn Cha Hùng đã cho người bạn trẻ này đến dự, cũng như tâm tình của các anh chị mở lòng đón nhận...cám ơn Chúa vì chính lúc đó chúng con đã cảm nhận được bao nhiêu là tình thương Chúa đã dành cho mỗi người...

Các đề tài cũng như mọi năm : tôi là ai, Chúa là ai  & làm chứng nhân, nhưng lạ thay tôi được đánh động vài chữ như gói ghém tâm tình để trở về với trần gian không phải là trần ngay nên vẫn có nhiều gian khó...), dạ mẹ ( làm tôi nhớ đến Cha Robert, đã hỏi: con có suy niệm về Đức Mẹ khi mang thai Chúa Giêsu chưa? rất là quí và dễ hiểu vì con có kinh nghiệm đó), con bê béo (Lc 15:11-31; hình ảnh của Chúa Kitô khiêm nhường trong tấm bánh nơi nhà tạm thật nhỏ bé, là món ăn ngon nhất để nuôi hạt giống đức tin trong lòng tôi, được mãi lớn khôn trong tình yêu của Thầy, qua Thánh Lễ )

Cám ơn Cha Hùng đến với thành phố Montréal như một ngọn gió mới ,qua những hướng dẫn rất gần với cuộc sống làm chúng tôi dễ nhận diện ra khuôn mặt của Chúa qua anh em, qua mỗi tấm lòng ao ước tìm Chúa trong cuộc sống,và những thiếu sót trong tổ chức không cản trở được lòng bình tâm & Cha đã khéo léo dắt cộng đoàn đến để cầu nguyện, trong thinh lặng với những động tác làm thức tỉnh tâm hồn của chúng tôi .

Nhớ mỗi sáng chúng tôi được tập thể dục theo đề tài : Tôi là ai ? thì tập thể dục rất nhanh không kịp thở, để mọi tức giận được ra khỏi con người của mình. Chúa là ai? tập thể dục theo thứ tự hơn, thở đều & để ý mỗi động tác .Tâm tình vào đời làm chứng nhân thì chúng tôi được học hỏi về Linh Thao quyền của Cha Hùng, thật là vui nhưng hàm chứa rất nhiều ý nghĩa. Cám ơn Cha.

Một cuối tuần thật ngắn. Trong mỗi chúng tôi sẽ không quên khung cảnh thật đẹp, thơ mộng của nhà dòng, Thánh Lễ bế mạc buổi tĩnh tâm nhưng sẽ là những chuỗi ngày mới bắt đầu lại cuộc hành trình với Chúa Kitô trong cuộc sống hằng ngày. Xin Chúa giúp tất cả các anh chị tham dự khoá nầy được mãi liên kết trong tình yêu của Thầy.

Nguyễn thị Thương, nhóm T.I.M.

Rolheiser: Subtle Forms of Idolatry

In my more reflective moments, I am sometimes forced to ask myself: Am I really interested in God or am I only interested in things about God? Am I more interested in teaching, speaking, and writing about God than I am in actually meeting God, one to one, in prayer and silence? Am I more interested in dealing with things about God and religion than I am in being hidden and silent in God's presence?

The answers to those questions should be easier and more obvious than they are. On the surface, clearly, it would seem that I am interested in God: I try to pray regularly. I'm a priest who celebrates the Eucharist daily. I'm a theologian and writer who speaks and writes about God all the time. My entire life is spent dealing with the things of God; but, all of that notwithstanding, God isn't necessarily the actual focus of these activities. The focus can easily be elsewhere.
. . .
Read more ››