Thursday, July 7, 2011

Pittsburgh: Lời mời gọi vượt mọi băn khoăn và thách đố

Được nghe nhiều về các sinh hoạt của CLC nhưng đây là lần đầu tiên Ân Hương (AH) có cơ hội đến với CLC USA. Ân Hương về Pittsburgh trong tâm tình của người được SAI ĐI với sự quan tâm, lời cầu nguyện và những nâng đỡ thực tế của BPV và BHL, cũng như của gia đinh ĐHTT, và qua ĐHTT, Ân Hương cũng được cả Cộng Đoàn Đồng Hành sai đi cùng với 12 ACE: Kim Anh, Thanh Dung, Tammy, Yến (Tây Nam), Hoàng, Tuyến, Khánh, Bửu, Mai (Đông Bắc), C Như Liên (Canada), cộng với chị Mộng Hằng, A. Liêm và A. Trung trong Working Group. Ân Hương ra đi không lẻ loi, nhưng với hành trang đầy chặt tình thương và hiệp nhất của gia đình Đồng Hành thân thương! Tình thân thương giữa ACE trong gia đình ĐH vốn đậm đà, thì càng trở nên gần gũi thân mật hơn giữa 15 ACE đại diện ĐH trong những ngày Leadership Assembly (LA) này! Thấy “quen quen” tâm tình “lần đầu gặp nhau nhưng đã thấy thân nhau như tự bao giờ khi AH lần đầu được gặp Mai đến từ Đông Bắc!

Tâm Tình: AH thấy có nhiều tâm tình khác nhau trong lòng:
  • Vui vì được gặp lại người ACE ĐH “trên vùng đất lạ”, được cùng chia xẻ và hiện diện với “chị hai” Mộng Hằng, A. Liêm và A. Trung, là những người vai mang trọng trách cho cả CLC cũng như đã vất vả làm việc trong Working Group từ một năm qua!
  • Điều băn khoăn trong lòng là không biết cơ cấu mới sẽ ảnh hưởng thế nào đến các Nhóm, Vùng và cả CĐ ĐH chúng mình! Nhất là ĐH Canada, va Âu Châu, là những ACE đã thuộc về gia đình ĐH, cùng chia sẻ vui buồn suốt bao nhiêu năm! Mình vẫn còn có nhau hay sẽ “mãi mất nhau trong đời!”. Trong LA này Ân Hương cũng được nghe nhiều ao ước của ACE trong các cộng đoàn CLC là các nhóm kết tụ lại thành một BODY, không phân biệt sắc dân ngôn ngữ… để mọi người có thể nâng đỡ tăng sức cho nhau.
  • Consolation: cả AH và Cộng đoàn ai cũng thật xúc động trong nghi thức bàn giao giữa hai Tân Cựu Trưởng CĐ CLC mà cả hai đều là người anh chi em của gia đình ĐH của mình! Cảm động vì 7 năm trước đây, CLC mở rộng cửa đón mình vào như một người bơ vơ lạc lõng mà chỉ 4 năm sau A Liêm đã được chọn để gánh vác trọng trách phục vụ CLC trong vai trò Trưởng CLC và bây giờ tới lưọt chị MH! Điều đánh động không phải như một vinh dự nơi trần thế, để “một người làm quan cả họ được nhờ”, nhưng ở chỗ chính A. Liêm, C. MH, (và cả CĐ ĐH qua việc sai đi, hỗ trợ và cộng tác) đã rộng lượng xin vâng như Mẹ xưa, để phục vụ những người đã một lần mở rộng vòng tay đó nhận mình. Có phải đúng như Chuá đã minh định không? “Ai làm đầu sẽ là người phục vụ…”Biết bao nhiêu gian khổ, thách đố, hy sinh không chỉ nơi cá nhân mà cả từ chị Anh Vinh và bé Khang, nơi anh Khanh và các cháu nữa! Một tình yêu lớn lao không chỉ có trong lòng nhưng trong hành động!
  • Vui nhộn: nhờ tài khéo và óc tổ chức, Thanh Dung đã móc nối, kêu mời… để LA đã có được một Pittsburgh Bynights với đủ màn ca vũ nhạc kịch “trên cả tuyệt vời”: vừa vui nhộn vừa hòa đồng giữa mọi lứa tuổi, ngôn ngữ, văn hóa. Đặc biệt nhóm “Old Timer” thật vui, cởi mở…

Đến Pittsburgh CLC LA đối với AH cũng như một chuyến trở về nhà ‘’Home Coming” to CLC USA! Từ 2004 qua vòng tay mở rộng và qua ngưỡng cửa CLC USA, ACE trong gia đình ĐH đã được chính thức bước vào lòng Giáo Hội, trở nên một hội đoàn thuộc về GH và được đặt dưới quyền Đức Thánh Cha. Vui và cảm mến là hai tâm tình trong lòng AH khi được gặp và sống với những người ACE CLC mà đa số là lần đầu, hoặc được tái ngộ, như bà Lois Campbell, Marie Brennan trong ĐH Leadership tai nhà AC Liêm-Anh Vinh 2006, Marie Schimelfening trong Koinoia, hoặc Carmen Castagno, trong HMV ĐH Trung tây, đặc biệt Cha Jim và ACE trong Working Group tại nhà AC Khanh – Mộng Hằng hồi tháng ba. Cám ơn Chúa, cám ơn CLC USA cám ơn những người ANH CHỊ EM của tôi! Dù khác biệt về ngôn ngữ, văn hóa, chủng tộc, chúng tôi thực sự là những người cùng đồng hành tới một đích điểm, chọn Chúa và phục vụ Ngài trong vương quốc của Ngài, qua con đường Linh đạo I- Nhã và lối sống CLC.

Về vấn đề Tái-Cấu-Trúc CLC-USA Ân Hương có nhiều cảm xúc khác nhau lẫn lộn, từ băn khoăn trước khi về LA, đến cảm mến, bình an phó thác và hy vọng trong những ngày cuối khóa LA. Hai tâm trạng còn đọng lại đậm nét trong lòng AH:
  1. Trong LA này AH thấy lòng mình chùng xuống, khi nghe được những thổn thức, chia sẻ trong nước mắt: “Cộng đoàn của chúng tôi đang chết dần vì không có người tiếp nối!” Thực trạng này AH đã được nghe trước đây nhưng hôm nay đang trở thành nỗi thương cảm trong lòng. Rất đúng với hình ảnh anh Liêm trình bày trong LAvề một Organic Body, cả thân thể cùng chia xẻ niềm đau khi một cơ phận đang đau!

    Có phải chính AH và gia đình ĐH đang được Chúa kêu gọi vượt qua mọi băn khoăn, thách đố bước ra khỏi những gì êm đềm quen thuộc… những gì là “của mình, của ĐH chúng mình…” để đến với người ACE trong chính gia đình CLC, là những người đã một lần đón nhận mình! “ACE đã lãnh nhận nhưng không thì cũng hãy cho nhưng không”: ĐH là một GIA ĐÌNH, với nhiều thế hệ cùng được sống và nuôi dưỡng trong ĐH: ông bà, bố mẹ, con cháu…Children, youth, YaYa, single & married couple, và mỗi giới được nuôi dưỡng trong những sinh hoạt khác nhau. SEED, Ephata, Caritas, Linh thao cá nhân, LT Gia đình, Canh Tân Đời Sống Hôn nhân, Thao Luyện Nhẹ Nhàng, 19th Annotation… ACE chúng mình có thể và phải làm gì để san sẻ sức sống, tình thân, nâng đỡ các “phần thân thể CLC” này của chính mình? Chúa đang kêu gọi và mong muốn gi?
  2. Trong LA, AH được làm quen một hai người bạn CLC thuộc KCLC. Cộng đoàn CLC Đại Hàn có những đặc nét nổi bật: trân quý nếp sống CLC, giúp nhau học hỏi, huấn luyện, làm 19th Annotation. Họ xác quyết chọn CLC là lối sống cho mình, cho nhóm qua việc hoàn tất tất cả những gì cần thiết, trước khi bước lên tuyên hứa. Cộng Đoàn CLC nói tiếng Tây Ban Nha cũng có nhiều nét giống như vậy: huấn luyện, tĩnh tâm & tuyên hứa chọn CLC là lối sống của mình.
AH thấy lòng trăn trở với câu hỏi: Còn gia đình ĐH-CLC chúng mình hiện nay ra sao? Bao nhiêu ACE, bao nhiêu nhóm đã nhận ra CLC là một lời mời gọi Chúa dành cho mình, cho nhóm? Bao nhiêu ACE, bao nhiêu nhóm vẫn chưa nhận ra?
“Cái gì đang cản trở để CLC vẫn chưa được xác nhận là lối sống cho mình trong lòng Giáo Hội? Làm sao để có thể giúp loại bỏ đi những cản trở này? Chúa đang nói gì với con, với ACE trong gia đình ĐH về khía cạnh này? Chúa muốn chính con thay đổi những gì?

Ân Hương


No comments:

Post a Comment