Thursday, May 27, 2010

Thứ Năm - Tuần 8 Thường Niên

Lời Chúa:
Mc 10:46-52

Ðức Giêsu và các môn đệ đến thành Giêrikhô. Khi Ðức Giêsu cùng với các môn đệ và một đám người khá đông ra khỏi thành Giêrikhô, thì có một người hành khất mù, tên là Báctimê, con ông Timê, đang ngồi ở vệ đường. Vừa nghe nói đó là Ðức Giêsu Nadarét, anh ta bắt đầu kêu lên rằng: "Lạy ông Giêsu, Con vua Ðavít, xin dủ lòng thương tôi !" Nhiều người quát nạt bảo anh ta im đi, nhưng anh ta càng kêu lớn tiếng: "Lạy Con vua Ðavít, xin dủ lòng thương tôi !" Ðức Giêsu đứng lại và nói: "Gọi anh ta lại đây !" Người ta gọi anh mù và bảo: "Cứ yên tâm, đứng dậy, Người gọi anh đấy !" Anh mù liền vất áo choàng lại, đứng phắt dậy mà đến gần Ðức Giêsu. Người hỏi: "Anh muốn tôi làm gì cho anh?" Anh mù đáp: "Thưa Thầy, xin cho tôi nhìn thấy được". Người nói: "Anh hãy đi, lòng tin của anh đã cứu anh !" Tức khắc, anh ta nhìn thấy được và đi theo Người trên con đường Người đi.

Gợi ý:
  • Trong thời Cựu Ước dân Do Thái có một nghi thức xám hối về những tội lỗi mà có khi họ không nhìn thấy. Thỉnh thoảng chúng ta cũng có những lúc không nhận thấy mình một cách rõ ràng, không thấy những khía cạnh tâm linh còn thiếu xót của mình.
  • Giống như Báctimê hôm nay, tôi có muốn xin được nhìn thấy con người thật của tôi một cách rõ ràng hơn không? Điều gì gây trở ngại nhiều nhất cho tôi?
Khi đọc lại đoạn Phúc Âm này, hãy hình dung mình cũng như Báctimê và được nghe Đức Giêsu gọi tên mình đến để được chữa lành.

Nguyện:
Bạn hãy tâm sự với Ngài bạn cảm thấy thế nào khi được Chúa an ủi và chữa lành

No comments:

Post a Comment