Wednesday, March 31, 2010

Ubi caritas




Ubi caritas et amor, Deus ibi est.
Where good and love are, God is there.
Congregavit nos in unum Christi amor.
Christ's love has gathered us into one.
Exultemus, et in ipso iucundemur.
Let us rejoice and be pleased in Him.
(Timeamus, et amemus Deum vivum.
Let us fear, and let us love the living God.)
Et ex corde diligamus nos sincero.
And may we love each other with a sincere heart.

Ubi caritas et amor, Deus ibi est.
Where charity and love are, God is there.
Simul ergo cum in unum congregamur:
As we are gathered into one body,
Ne nos mente dividamur, caveamus.
Beware, lest we be divided in mind.
Cessent iurgia maligna, cessent lites.
Let evil impulses stop, let controversy cease,
Et in medio nostri sit Christus Deus.
And may Christ our God be in our midst.

Ubi caritas et amor, Deus ibi est.
Where charity and love are, God is there.
Simul quoque cum beatis videamus,
And may we with the saints also,
Glorianter vultum tuum, Christe Deus:
See Thy face in glory, O Christ our God:
Gaudium quod est immensum, atque probum,
The joy that is immense and good,
Saecula per infinita saeculorum. Amen
Unto the ages through infinite ages. Amen

Tuesday, March 30, 2010

Pie Jesus




Pie Jesu,
Merciful Jesus,
Qui tollis peccata mundi
Who takes away the sins of the world,
Dona eis requiem.
Grant them rest.

Agnus Dei,
Lamb of God,
Qui tollis peccata mundi,
Who takes away the sins of the world,
Dona eis requiem
Grant them rest
Sempiternam.
Everlasting.

Thứ Ba 30-3



Lời Chúa:
Gioan 13:21-38

Nói xong, Đức Giê-su cảm thấy tâm thần xao xuyến. Người tuyên bố: "Thật, Thầy bảo thật anh em: có một người trong anh em sẽ nộp Thầy." Các môn đệ nhìn nhau, phân vân không biết Người nói về ai. Trong số các môn đệ, có một người được Đức Giê-su thương mến. Ông đang dùng bữa, đầu tựa vào lòng Đức Giê-su. Ông Si-môn Phê-rô làm hiệu cho ông ấy và bảo: "Hỏi xem Thầy muốn nói về ai? " Ông này liền nghiêng mình vào ngực Đức Giê-su và hỏi: "Thưa Thầy, ai vậy? " Đức Giê-su trả lời: "Thầy chấm bánh đưa cho ai, thì chính là kẻ ấy." Rồi Người chấm một miếng bánh, trao cho Giu-đa, con ông Si-môn Ít-ca-ri-ốt. Y vừa ăn xong miếng bánh, Xa-tan liền nhập vào y. Đức Giê-su bảo y: "Anh làm gì thì làm mau đi! " Nhưng trong số các người đang dùng bữa, không ai hiểu tại sao Người nói với y như thế. Vì Giu-đa giữ túi tiền, nên có vài người tưởng rằng Đức Giê-su nói với y: "Hãy mua những món cần dùng trong dịp lễ", hoặc bảo y bố thí cho người nghèo. Sau khi ăn miếng bánh, Giu-đa liền đi ra. Lúc đó, trời đã tối.

Khi Giu-đa đi rồi, Đức Giê-su nói: "Giờ đây, Con Người được tôn vinh, và Thiên Chúa cũng được tôn vinh nơi Người. Nếu Thiên Chúa được tôn vinh nơi Người, thì Thiên Chúa cũng sẽ tôn vinh Người nơi chính mình, và Thiên Chúa sắp tôn vinh Người.

Hỡi anh em là những người con bé nhỏ của Thầy, Thầy còn ở với anh em một ít lâu nữa thôi. Anh em sẽ tìm kiếm Thầy; nhưng như Thầy đã nói với người Do-thái: "Nơi tôi đi, các người không thể đến được", bây giờ, Thầy cũng nói với anh em như vậy. Thầy ban cho anh em một điều răn mới là anh em hãy yêu thương nhau; anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em. Mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy ở điểm này: là anh em có lòng yêu thương nhau."

Ông Si-môn Phê-rô nói với Đức Giê-su: "Thưa Thầy, Thầy đi đâu vậy? " Đức Giê-su trả lời: "Nơi Thầy đi, bây giờ anh không thể theo đến được; nhưng sau này anh sẽ đi theo." Ông Phê-rô thưa: "Thưa Thầy, sao con lại không thể đi theo Thầy ngay bây giờ được? Con sẽ thí mạng con vì Thầy! " Đức Giê-su đáp: "Anh sẽ thí mạng vì Thầy ư? Thật, Thầy bảo thật cho anh biết: gà chưa gáy, anh đã chối Thầy ba lần.

▪ ▪ ▪

Gợi ý:
  • Đức Giêsu đang tiến đến rất gần với thập gía của mình. Người nói “Thiên Chúa cũng được tôn vinh nơi Người”. Câu nói đó có ý nghĩa gì?
  • Bạn hãy suy nghĩ xem Thiên Chúa được tôn vinh ra sao qua cái chết của Đức Giêsu?
  • Nghe lời Đức Giêsu nhắn nhủ “anh em hãy yêu thương nhau” bạn có cảm nghĩ gì?
  • Phải chăng đó là dấu chỉ của người Kitô hữu?
  • Lời nhắn nhủ này có ý nghĩa gì với bạn trong lúc này?
▪ ▪ ▪

Trong khi đọc lại bài Phúc Âm hôm nay, hãy để ý cái ao ước của Phêrô muốn theo Thầy, ở với Thầy và ngay cả chết vì Thầy. Phêrô sau đó sẽ bỏ rơi Thầy. Đức Giêsu biết rõ những yếu đuối của Phêrô nhưng vẫn chấp nhận ông.

Nguyện:
Hãy tâm sự với Chúa, xin Ngài giúp đỡ, thương xót và chấp nhận bạn.

Lạy Chúa, chúng con ca ngợi và thờ lạy Chúa, chính nhờ sự hy sinh của Chúa trên thập giá mà chúng con được cứu chuộc khỏi chết muôn đời.

Sunday, March 28, 2010

Homily by Deacon Greg Kandra: Palm Sunday



One of the more remarkable aspects of the gospel we just heard is the WAY in which we heard it.

This week is the only time that the gospel is proclaimed by someone besides a priest or deacon - every individual in this church takes part.

It's a great privilege. And it - literally -- gives us a role in Christ's passion.

But what do we say? What lines are we given?

"Not this one! Barabbas!"
"Hail, King of the Jews!"
"Crucify him!"
"Take him away, crucify him!"

We cry out for vengeance, and we accuse his disciples, and we gamble to see which of us will get his cloak. We mock him.

We are the mob. And we cruelly assist in condemning Christ to death.

And the great irony, of course, is that we do it while clutching these palms.

They are a reminder - and an indictment. While we were standing here, crying out "Crucify him!," we were clutching the branches that we used to sing out "Hosanna." The palms reveal our very human duplicity. How easily we turn. How quickly we pivot from faithful, to faithless ... from belief to doubt ... from being disciples, to being betrayers.

We start out acting like angels, singing "Hosanna." And we end up just being the mob.

continue reading

Saturday, March 27, 2010

Lord of lords - Hillsong



Beholding your beauty is all I long for
To worship You Jesus with my soul's desire
For this very heart you've shaped for your pleasure
The purpose to lift your name high

Hear and surrender in pure adoration
I enter your courts with an offering of praise
I am Your servant come to bring you glory
As is fit for the work of your hands

Chorus:
Now unto the lamb who sits on the throne
Be glory and honor and praise
All of creation resounds with the song
Worship and praise him the Lord of Lords

Verse 2:
The spirit now living and dwelling within me
Keep my eyes fixed ever upon Jesus' face
Let not the things of this world ever sway me
I'll run 'till I finish the race

Chorus 2:
Singing unto the lamb who sits on the throne
Be glory and honor and praise
All of creation resounds with the song
Worship and praise the Lord
Now unto the lamb who sits on the throne
Be glory and honor and praise
All of eternity echoes the song
Worship and praise him the Lord of Lords

Bridge:
Holy Lord
You are Holy
Jesus Christ is the Lord

Chorus 3:
Now unto the lamb who sits on the throne
Be glory and honor and praise
Call all the saints to join in the song
Worship and praise him the Lord of Lords

Ending:
Lord of Lords
Lord of Lords
Lord of Lords

Thursday, March 4, 2010

Lenten Reflection - Thursday, 2nd Week of Lent

Hoping is Loving in the Moment

"Blessed are they who trust in the LORD, whose hope is the LORD." - Jeremiah 17:9-10

Optimism and hope are radically different attitudes. Optimism is the expectation that things – the weather, human relationships, the political situation, wars, and so on – will improve. Hope is the trust that God will fulfill God's promise in a way that leads us to love more deeply and freely. The optimist speaks about changes in the future. The person who hopes lives in the moment and trusts that all of life is in good hands. Optimism is a personality trait; hope is a choice that risks God's goodness. When we hope, we rely on God's faithfulness, even though we cannot envision a foreseeable future of optimism.

Hope is essentially an act of faith rooted in love. It involves radical openness and vulnerability to life in the present moment and waiting with endurance, trusting that uncertainty, loneliness, restlessness, loss, confusion, etc… will lead to greater freedom, to a more genuine love. A love that "bears all things, believes all things, hopes all things, endures all things" (1 Cor. 13:7).

When we hope, we wait in openness for God's promise to come true, even though we do not know, when, where, or how this might happen. We trust in God's indwelling presence and laboring to bring about good. We love.


"Lord, help me to love more fully today, through moments of hope."

inspired by Henri Nouwen

Wednesday, March 3, 2010

Lenten Reflection - Wednesday 2nd Week

Sorrows and Joys Are Pathways to New Life

"But Jesus answered, "You do not know what you are asking. Are you able to drink the cup that I am about to drink?" - Matthew 20:12

"Are we able to drink the cup?" is a most challenging and radical question we face. The cup is the cup of life, full of sorrows and joys. Drinking our cups means allowing persons, things, and events to be, to resonate fully as they are in our lived experience. It involves complete openness and vulnerability to life, allowing its full spectrum of sorrows and joys to flow within and over us.

Facing life in such an unflinching, undefended way is extremely difficult. We know well the price of such contemplative attitudes. Yet, fully drinking the cup of our joys and sorrows becomes a sipping of the cup of salvation. Through his suffering and death, Jesus brings us new life. As we empty our cups to the bottom, we become more united with the Crucified Christ while God fills our cups with "water" for eternal life. Our life becomes magnified with meaning and overflowing with compassion. We not only drink, we grow in intimacy with Jesus. We become the cup of blessing.

"Lord, which sorrows and joys do you I invite me to drink deeply today?"


inspired by Henri Nouwen

Tuesday, March 2, 2010

Đề Tài Huấn Đức - LM Julian Élizaldé Thành S.J.


Trái Tim

Trái tim là nơi chúng ta tin, cậy mến. Ai làm chủ trái tim của tôi là người tôi tin tưởng, hy vọng và mến thương. Những nhận xét trong đề tài này giúp chúng ta hiểu rõ hơn những đặc nét của người có thể làm chủ trái tim của tôi.

Lenten Reflection - Tuesday 2nd Week

Serving the Least Embraces God’s Reconciling Love

"The greatest among you must be your servant. Whoever exalts himself will be humbled; but whoever humbles himself will be exalted." Mt 23:12

"Make justice your aim: redress the wronged, hear the orphan's plea, defend the widow."  Is 1:17

Both the Jewish and Christian traditions imagine a God who stands with the poor and the powerless. Jesus shows a clear referential option or love for the poor. Outreach to the marginalized and opposing injustices are not extra expressions of faith, they are integral to our embrace of God's love.

The Lenten call to repentance consists of reconciliation, a bringing together. Bringing together how we practice and what we preach; closing the gap between "the haves" and the "haves not"; embracing our identity in God's unconditional love and letting go of a sense of self that comes from possessions, prestige, or power; allowing God to heal us and going beyond ourselves to serve the least among us. While we serve, we realize the Pharisees within each of us: we serve and redress wrong from a place of power and privilege; we "stand over" people; we are motivated more by the recognition from others than the desire to honor God. At the same time, we realize the call to "stand with" those we serve, to face our illusion of control, to share in our common poverty – our utter need for God's healing and mercy. Jesus calls us to servant leadership so that we may be embraced by God's reconciling love as we serve and stand with the poor.

"Lord, help me to concretely embrace your love by standing on the side of the poor and powerless."

Fr Tri Đinh

Monday, March 1, 2010

Lenten Reflection - Monday 2nd Week

Forgiveness: Seeing with God’s Compassion

"Be merciful just as your Father is merciful. Do not judge, and you will not be condemned. Forgive, and you will be forgiven" - Luke 6:36-37

We are all wounded people. Who wounds us? Often those whom we love and those who love us. When we feel rejected, abandoned, abused, manipulated, or violated, it is mostly be people very close to us: our parents, our friends, our spouses, our lovers, our children, our neighbors, our teachers, our pastors. We too, wound those close to us. That's the tragedy of our lives. This is what makes forgiveness from the heart difficult. It is precisely our hearts that are wounded. We cry out, "You, who I expect to be there for me, you have abandoned me. How can I ever forgive you for that?"

Forgiveness often seems impossible, but nothing is impossible for God. It involves seeing with the eyes of God, with the heart of Christ. It may be the most painful thing to do, to allow the pains of hurt, abandonment, and betrayal just to be. To be in God's healing presence. We may begin to see through the heart of things, that we inadvertently place our longing for unconditional love in limited, frail human beings. We may begin to see with God's great compassion that we are all wounded people, that we all long to live deep within the very heart of God, to be God's Beloved. Being with Jesus forsaken on the Cross, we are not destroyed by our suffering because we suffer with God, in the very heart of God. It is not easy, but Jesus has already and is walking that path with us. With God, all things are possible.

"Lord, help me to forgive all who have hurt me. With whom are you inviting me to begin?"

inspired by Henri Nouwen